-"Mẹ ơi!! Ba đâu rồi mẹ?"
-"Mẹ ơi! Ba con là ai?"
-"Mẹ! Thực sự ba con là ai?"
-"Mẹ à? Con muốn biết về ba mình"
-"Mẹ! Con sẽ không hỏi về ông ta! Mẹ đừng lo"
Đó là câu hỏi theo thời gian của MinE-Choi MinE. Em đã là thiếu nữ xinh xắn 17 tuổi. Từ bé em đã không biết ba ruột mình là ai. Chỉ biết mẹ em đã qua đến 3 đời chồng. Bà ăn chơi sa đọa,bỏ mặc em bơ vơ cùng bà ngoại và cậu mợ. Em còn 1 đứa em cùng mẹ khác cha đang ở trên nhà nội của nó.
Từ khi em lên 10,mẹ đã quan tâm em hơn. Ở bên em nhiều hơn. Đi làm cẩn thận hơn. Có lẽ bà hiểu về chức trách làm mẹ mà mình cần có. Em cứ vu vơ hỏi về ba nhưng nhận lại chỉ là cái cười nhẹ từ mẹ. Em lớn hơn,hiểu rõ sự việc,chỉ im lặng chịu lời ra tiếng vào từ người ngoài.
Bà ngoại em mất! Em đau lắm! Khóc nhiều lắm! Muốn chết lắm nhưng em còn mẹ! Em thương mẹ nên đã cùng mẹ dọn ra ở riêng. Nhà bà thì để lại cho cậu mợ lo.
----------Hết Phần Giới Thiệu----------"Mẹ à! Con đi học đây!"__MinE vẫy chào bà Choi rồi ra ngoài xỏ giầy
-"Con gái! Đi đường cẩn thận"__Bà Choi hôn lên trán cô con gái yêu dấu của mình
Em chào mẹ lần nữa rồi đi học. Căn nhà 2 mẹ con ở là nhà trọ đơn xơ. Chủ nhà thấy thương nên cũng giúp đỡ cả 2 rất nhiều. Cả xóm trọ cũng vậy,họ như đại gia đình của em nên em luôn trân trọng từng khoảnh khắc này. Em muốn cuộc đời mình trôi qua nhẹ nhàng như vậy thôi....
Trường em theo học cũng chỉ là ngôi trường tư bình thường. Mọi người cũng rất tốt. Em lại được tất cả thầy cô và bạn bè yêu mến vì ngoại hình xinh xắn. Trí thông minh và thành tích học tập vượt bậc. Em luôn là hình mẫu lý tưởng để tất cả noi theo. Mọi người thường ví von em với đóa Bạch Thảo trong sáng.....
-"MinE ahhhh~~"
Em quay lại. Là cô bạn thân Kang Euhi đang chạy đến
-"Euhi! Buổi sáng tốt lành"__Em nở nụ cười nhẹ
-"Cậu cũng vậy! Hôm nay thần sắc vẫn rất tốt! Quả không hổ danh Choi MinE trong truyền thuyết! Vậy mà không có lấy nổi 1 mối tình ha"__Nó gật gù
-"Thôi đi cô nương! Chọc mình hoài. Vào lớp lẹ đi"__Em kéo Euhi theo
-"Ấy!!! Từ từ coiii"
Đi đến đâu là em được mọi người chào đến đấy. Ai cũng vui vẻ hòa đồng. Vào lớp cũng vậy.....
Đến tiết trả bài của thầy chủ nhiệm. Vẫn là nụ cười hài lòng khi đọc đến tên em
-"Choi MinE. 100 điểm tất cả các môn. Thủ khoa toàn trường"
Mọi người vỗ tay tán thưởng. Em ngại ngùng lên nhận bài
-"Em cảm ơn thầy"
-"Em làm tốt lắm! Các thầy cô rất tự hào và trông mong ở em. Tiếp tục phát huy"
MinE gật đầu về chỗ. Chính vì có em mà không ít bạn trong lớp tiến bộ về mọi mặt. Các bạn đã bị đóa Bạch Thảo thanh tẩy. Vậy nếu đóa Bạch Thảo biến mất? Ngồi trường sẽ ra sao nhỉ? Chắc không có việc đó.....đâu.....đúng không?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taehyung]💔[H]👑Cưới em để thỏa mãn dục vọng
FanfictionĐến bên em chỉ vì trả thù bạn trai cũ của em! Em nghĩ em là ai?