6-12

3.3K 270 28
                                    

[SÁU]

Cuối xuân, Hoàng cung, điện Minh Đức. 

Thừa tướng: "Bệ hạ, người không nên ngự giá thân chinh ." 

Hoàng đế: "Ái khanh, khanh cuối cùng cũng chịu chủ động nói chuyện cùng Trẫm." 

Thừa tướng cau mày nhắc lại: "Bệ hạ, người không nên ngự giá thân chinh." 

Hoàng đế nhún vai: "Không còn cách nào khác, vừa nãy thượng triều đã tuyên bố rồi". 

Thừa tướng: "Chiến tranh biên giới phía nam với Tần quốc cũng không nghiêm trọng lắm, thật không đáng để bệ hạ mạo hiểm ngự giá thân chinh". 

Hoàng đế mỉm cười yếu ớt: "Ái khanh không cần nhiều lời, không phải khanh không hiểu dụng ý của Trẫm". 

Thừa tướng cau mày: "Nếu chỉ vì Tần Nam Lục Quốc, thần cho là thời cơ vẫn chưa chín muồi" 

Hoàng đế bất mãn: "Ái khanh đừng có xem thường Trẫm như vậy, không thử làm sao biết được chứ?"

----

[BẢY] 

Đầu hè, ngoài Hoàng thành, bên đình Liễu Quan văn nghỉ chân, đại quân chờ phân phó. 

Hoàng đế ở trên ngựa khom người xuống: "Ái khanh, trẫm đi chuyến này cũng không biết ngày tháng năm nào mới có thể trở về. . ." 

Thừa tướng ngưỡng mặt lên: "Chỉ cần bệ hạ từ bỏ kế hoạch kia, trước lễ Hạ Dạ là có thể trở lại." 

Hoàng đế: "Thôi, quên chuyện này đi'. 

Thừa tướng: "Bệ hạ bảo trọng". 

Hoàng đế: "Ái khanh, khanh cũng phải bảo trọng, tuyệt đối không được mất ăn mất ngủ" 

Thừa tướng mặt không chút biến sắc: "Nếu quả thật bệ hạ không có ý định trở về trước lễ Hạ Dạ, thỉnh cầu người gửi về một chiếu thư lập ngôi để phòng bất trắc". 

Hoàng đế: "Khanh như vậy là không tin tưởng Trẫm?" 

Thừa tướng mặt không chút thay đổi: ". . ." 

Hoàng đế ai oán: "Ái khanh, khanh càng ngày đối xử với trẫm càng tệ rồi" 

Thừa tướng mặt không chút biến đổi: ". . ." 

Hoàng đế kêu rên: "Khanh đối với trẫm như vậy... không bằng Trẫm chết trận còn hơn... huhuhu..." 

Thừa tướng mặt không chút biến đổi: "Bệ hạ, người đã quên Cố đại nhân rồi sao?" 

Biểu tình phong phú của Hoàng đế vụt tắt: "À... vẫn là đang cố gắng.." 

Thừa tướng than thở: "Lúc này cũng không còn sớm, Bệ hạ hãy mau lên đường." 

----

[TÁM] 

Hạ qua, Xuân về, Đông tới 

Tin tức chiến trường luôn có người phụ trách đưa tới. 

Thư tín riêng tư thì dùng bồ câu đưa thư. Tờ giấy nhỏ, chỉ có mấy dòng ngắn ngủi. 

Ái khanh! Trẫm thất tình rồiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ