19

894 27 0
                                    

Lời hờn tủi chớm đến đầu môi

Vội vàng dập tắt lúc người cười

Nếu em chẳng ở bên người

Gỡ đi ràng buộc, trả người tự do.

Bản văn gốc: 

Lời hờn tủi đã đến đầu môi, lại vì nụ cười của người mà vội vàng ghìm lại

Không có em ràng buộc, người tự tại biết bao.  

  

Thơ ngắnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ