Đề 4: Hành động (OE)
Giao hàng
Khi màn đêm xâm chiếm hết tất cả những tia sáng tươi đẹp còn sót lại trên những tòa nhà cao tầng, địa ốc, thì đó là lúc thế giới thứ hai mở ra-một thế xinh đẹp, lộng lẫy những lại đẫm máu. Trong thế giới này chỉ có người mạnh được phép sống sót, không có sự dung tha, không có sự thương cảm, lại càng không có cái chữ được gọi là tình cảm vì nếu có những người mang theo đầy đủ các xúc cảm mang vào cái thế giới chỉ hai màu đen đỏ thế này thì người đó đã chết, hơn nữa còn mang theo gia đình, người thân cùng bạn bè chôn cùng từ lâu.
Hai từ thường được nhắc đến với nỗi căm thù mang theo sự sợ hãi run rẩy che dấu đó là độc ác, thì ở đây hai từ này lại được coi là lẽ sống cùng chân lý sống của tất cả mọi người trong cái thế giới này. Khi màn đêm dệt lên những cơn ác mộng khiến người ta bất giác sở nên sợ hãi, run rẩy trước nó nhưng những cuộc chiến đẫm máu vẫn luôn xảy ra liên tục trong cơn ác mộng này vì chỉ có kẻ thắng mới có quyền xếp mạng người khác để làm bậc thang, từng bước, từng bước đi đến cái được gọi là tiền tài và địa vị. Còn kẻ thua cuộc một là chết thảm, hai là thành người tật nguyền nhìn những người khác chiếm lấy vị trí của mình để bước lên cao hơn và ba là trở thành người vô sản, trở thành một người trắng tay , không tiền tài không địa vị ở đây thì chẳng khác từ chết hơn bao nhiêu.
Giờ đây, ở một nơi đất trống được coi là vùng đất chết vì màu đất của nó là một màu máu được tưới lên từ các tổ chức bại trận hay những người không lượng sức mình mà chết thảm, nhưng bây giờ ở đây lại xảy ra một cuộc chiến cướp hàng giữa hai tổ chức lớn. Nhưng rất nhanh sau đó ai thắng, ai thua đã phân rõ, trên mặt đất là những dòng máu dài cứ như con suối nhỏ hội tụ lại nối tiếp nhau chảy thành một dòng sông lớn. Tổ chức kia đã sớm không giữ được hàng, nay lại nằm rải rác vùng đất chết, màu áo trắng giờ đây đã loang lổ những vệt màu đỏ. Hơi thở của họ yếu ớt như sắp lìa xa cõi đời nhưng ánh mắt của họ lại hiện lên một sự không cam tâm mãnh liệt như nó có thể xé tan tất cả, cướp lại tất cả hàng đã từng là của họ kia. Có điều đó mãi chỉ là một sự ảo tưởng nếu như không có tiếng violon nhẹ nhàng mang theo sự quyết tâm cùng lẫm liệt vang lên, rồi bỗng dưng tiếng violon lặng lại vì dây đàn đã đứt, cũng như chính sinh mạng của họ chỉ cần người ta mạnh mẽ một chút thì ngay lập tức sẽ chết. Tiếng đàn này không phải vang lên để cứu họ mà vang lên để sỉ nhục, ẩn dấu những sự cười nhạo không tên đánh tan những ảo mộng kia.
Rồi trong màn đêm lạnh lẽo, cô tịch hiện ra một bóng người mảnh mai đang trùm mũ cố ngăn cản mái tóc tím huyền bí nhưng không được đành vô lực buông bỏ, đôi mắt sắc bén được dấu sau chiếc mặt nạ đính kim cương. Người con gái đó từng bước chân nhẹ nhàng theo theo hơi thở băng giá đi đến chỗ những người đang cố gắng che dấu thứ được đựng trong hộp kia nhưng dường như vô dụng, ánh mắt sắc bén đã định vị được đồ cần tìm. Không quá một giây, người con gái rút ra một khẩu súng lục đã được lên nòng, nhẹ giơ tay theo hướng những tia đỏ đang hướng vào đầu cô mà bắn, còn bên tay còn lại là những kim châm nhỏ nhắn màu vàng kim liên tục ghim lên những người xung quanh mình, những người bị kim châm ghim liền ngã xuống, khuôn mặt tím tái dần đi,hơi thở từ lâu đã không còn. Thấy thế những viên đạn nhanh chóng mang theo tần suất kinh người cùng nhắm vào một chỗ mà bắn nhưng thật kì diệu chẳng có viên đạn nào có thể tìm đến đích đến của mình là cô gái đang không ngừng xoay người đánh nhau cùng tránh những viên đạn chết người kia.
Chẳng bao lâu tiếng súng ngày càng yếu dần rồi im hẳn chỉ còn những tiếng đánh nhau, cùng những tiếng chửi rủa, tức giận che dấu đi sự sợ hãi trong con người đang cố chống trọi lại cái chết kia. Cô gái kia dơ tay mang theo một lực thật mạnh bạo đánh thẳng vào chỗ trí hiểm của người kia những người đó lại đỡ được, rồi người đó cũng dùng đôi chân đầy sức mạnh cố đá trúng người cô gái kia nhưng rồi cũng không thành. Hai người cứ thế đánh nhau nhưng khi nghe thấy tiếng còi cảnh sát vang lên đã trở thành một báo động cực kì chuẩn xác để kết thúc trận đấu này. Người kia rút dao ra nhẹ nhàng mang theo sự quyết tâm đi đến chỗ người con gái đang dùng một chân chống đỡ kia định đâm thẳng vào đầu cô gái thì bỗng chẳng hề thấy thân ảnh kia đau cho đến khi con dao găm vào tim người kia, người đó mới biết hắn đó thua thảm hại.
Cô gái cười lạnh đưa đôi mắt lạnh lẽo một chút cũng chẳng hề nhìn tới cái xác kia mà nhanh nhẹn lấy đi chiếc va li bị bỏ nằm lăn lốc một bên. Khi cô gái vừa trèo lên xe Ferrari màu đỏ chót kia thì nghe thấy tiếng xe cảnh sát ngay sau mình thì liền chửi thề một tiếng rồi nổ máy chạy với tốc độ nhanh nhất. Khi đi đến đường núi mà vẫn nghe thấy tiếng còi cảnh sát cô gái liền nhíu mày khó chịu đưa đôi mắt sắc bén mang theo sự lạnh lẽo đến thấu xương nhìn qua gương phản chiếu rồi như nghĩ ra cái gì ngừng tốc độ lại đợi đến khi mấy xe cảnh sát kia sắp đổi đến nơi thì người ta chỉ nhìn thấy mộ loạt hành động nhanh chóng như gạt cần, đánh lại, phanh kít. Ngay lập tức chiếc xe Ferrari đỏ chót quay một trăm tám mươi độ đổi đường trong giây lát, bánh xe ma sát với mặt đường một cách mạnh mẽ tới mức một làn khói hiện ra trong chỗ vừa ma sát.
Không ngờ đến hành động của cô gái, chiếc xe đi đầu theo quán tính phanh gấp ngay lập tức kéo theo những chiếc xe phía sau đồng loạt đâm thẳng vào đuôi xe phía trước. Họ cứ thế nhìn tội phạm đang đưa đôi mắt giễu cợt kia nhìn họ đi ngày càng xa, cho đến khi khuất bóng họ mới khó chịu chửi thế đính kèm cùng hành động đập phá. Cô gái khi đã thấy an toàn liền mở chiếc va li nhìn viên ngọc bội đang phát sáng lung linh, chiếu tứ phía, mới cười cười rút điện thoại ra gọi cho ai đó và nói:
- Hoàn thành nhiệm vụ, qua mấy ngày nữa sẽ đưa cho ông nhớ trả phí vào tài khoản của tôi. Thế nhé, tạm biệt.
Cô vừa cúp điện thoại thì lại nhận được một cuộc điện thoại, khi cô gái nghe xong người ta chỉ thấy trong khoang mắt lạnh lẽo kia lại phát ra một chút hưng phấn cùng vui vẻ, cô gái nói như cho chính mình nghe vậy:
- Xem ra mình sắp được nghỉ phép sau vụ này rồi.....
Câu nói rất nhanh bay vào tung ảnh với chiếc xe Ferrari đã đi xa những mùi vị hưng phấn cùng vui vẻ vẫn còn vương vấn đâu đây....
@Wonderland_Team