Chap 4

137 16 5
                                    

Cứ thế  cô và anh học cùng nhau đã được một tháng.
Đến ngày thi đại học cô vẫn còn cái tật ngủ nướng, thật khổ cho anh nha.

-Dậyyyyyyyyyy. Anh rống lên trong điện thoại làm cô ê hết cả tai.

-Còn sớm mà. Cho tôi ngủ thêm chút, học trễ xíu cũng được mà.

-Em có nhớ nay là ngày gì không đó.

-Có quan trọng bằng giấc ngủ không? Cô vẫn thản nhiên đáp

-Thi đại học đó cô nương. Anh dù tức nhưng vẫn bình tĩnh để nói

-Chết chết, tôi quên mất. Huhu sao đây sao đây.

-Nhanh lên anh qua đón, còn nói nữa thì khỏi thi luôn nha.

Với tốc độ ánh sáng cô đã xong, mặc vội đồ rồi chạy xuống. Anh đã đứng sẵn đó, tư thế sẵn sàng như chờ cô xuống là hốt đi luôn.

-Này chậm thôi, tôi té rồi sao. Tôi sợ đau lắm nha.

-Giờ này mà sợ đau cái gì, ôm chặt vào  té thì đừng trách.

-Áaaaaa ôm chặt chết anh này.

Cứ thế suốt dọc đường anh bị cô ôm chặt đến mức bụng đã hơi đau. Nhưng không sao như vậy anh rất vui, tỏ ra thích thú rồi cười cười.

-Kétt..

-Tới rồi, may quá còn kịp. Nhanh lên

Anh nắm tay cô chạy thật nhanh vào trong, biết bao nhiêu ánh mắt đang ghen tị nhìn cô. Cô không để ý mấy chỉ sợ trễ nên cứ chạy theo anh.

-Lát nữa phải bình tĩnh đấy, nhớ những gì anh chỉ. Nếu muốn vào chung trường với anh thì cố hết sức đấy

-Biết rồi mà, anh tốt như vậy tôi phải cố để vào chung trường với anh để anh bảo vệ tôi chứ. Hỳ

Nhìn cô đáp như vậy trong lòng cũng rạo rực, vui mừng biết bao.

-Được rồi, anh đây sẽ tình nguyện chăm sóc bảo vệ em cả đời.

-Anh hứa nhé. Nhưng cả đời thì không cần đâu. Nhỡ đâu tôi có người yêu thì người yêu tôi sẽ chăm sóc cho tôi.

Mới vui giờ lại bực rồi. Chẳng lẽ cô thực sự không hiểu anh đang thổ lộ với cô sao.

(Au: Đã bảo nó ngốc rồi mà)

Thi xong cô không qua nhà anh nữa nhưng thỉnh thoảng anh lại dắt cô đi chơi xả stress, cả 2 cũng đang hóng kết quả. Tối nào cũng nhắn tin, rồi chúc ngủ ngon. Không biết cô đã có tình cảm với anh chưa.

Ngày đó đã đến, anh nhận được giấy báo trúng tuyến, cô ngồi bên mà vừa mừng vừa lo.

-Chúc mừng anh.

-Chuyện này còn phải nói

Thấy cô hơi buồn anh cũng không chọc, chắc cô đang lo kết quả

-Sao tôi lâu có vậy hay tôi đã...

-Chắc có trễ thôi đừng lo.

Anh xoa xoa đầu cô

-Sao anh tin tưởng tôi thế chứ.

-Tất nhiên, em chẳng mong vào chung trường với anh sao. Chắc chắn em sẽ cố gắng nên kết quả sẽ tốt thôi.

Ngốc cũng có đứa yêu nha 😁 (DROP)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ