Thanh y đạo sĩ lẩm nhẩm niệm pháp quyết, Thập Lục không biết lấy đâu ra dũng khí, nhặt một cục gạch ném về phía y. Cục gạch giống như đã phá vỡ cái gì đó, không khí hơi dao động, Thập Lục bổ nhào về phía trước, một tay ôm Trúc Trữ vào lòng, bao bọc nàng khỏi ánh nắng mặt trời soi rọi. Ở trong ngực Thập Lục, khuôn mặt Trúc Trữ chầm chậm biến đỏ, tản ra khói trắng giống như bị cháy. Cũng may, nắng sớm chưa đủ mạnh để lấy mạng Trúc Trữ ...
Thập Lục ôm lấy nàng, cất bước toan chạy. Thanh y đạo sĩ lại vươn tay túm lấy hắn: "Ở cùng cương thi này, ngươi sớm muộn cũng bị hại !"
"Ta cam tâm tình nguyện." Thập Lục cậy bản thân khí lực lớn, giãy ra. Thân hình đạo sĩ chao đảo, tranh thủ thời cơ, Thập Lục như điên như dại ôm nàng chạy đi. Cùng lúc ấy cổng thành mở ra, hắn đem Trúc Trữ chạy ra khỏi thành tiến vào trong rừng. Tay không đào một cái hố, sau đó đem cả người nàng chôn xuống, chỉ chừa lại mỗi cái đầu.
Ở trong đất bùn, vết thương trên mặt Trúc Trữ bắt đầu khép lại. Thập Lục ngồi ở bên cạnh, dè dặt nhìn nàng, thấy Trúc Trữ không còn gì đáng ngại hắn mới yên tâm, nhưng nhớ lại tình cảnh vừa rồi, nàng không chút kháng cự bị đạo sĩ tha đi, ngay cả câu tạm biệt cũng không lưu lại cho hắn, nàng thiếu chút ...
Trúc Trữ mở mắt ra, nhìn Thập Lục: "Ơ? Ta vẫn chưa đầu thai sao ?"
Thập Lục quay đầu sang chỗ khác, không để ý tới nàng.
"Thập Lục ?"
Thập Lục nhìn về phía xa, trong lòng sinh hờn dỗi.
Đại khái cũng biết hắn đang giận cái gì, Trúc Trữ nói: "Xin lỗi, ta không biết ngươi sẽ giận thế này ... Lần sau ta sẽ không thế đâu."
Thấy nàng nhún nhường như vậy nhưng Thập Lục vẫn hoàn toàn không để ý, hắn cả giận nói: "Cô cứ bước ra nắng đi, ta mặc kệ cô, tuyệt đối không ngăn cản !" Nói xong, hắn hầm hầm nhìn Trúc Trữ, sau đó nói: "Lần sau ? Không có lần sau nữa !"
Trúc Trữ chớp chớp mắt: "Thập Lục, ta phát hiện bây giờ ngươi nói năng rành mạch hơn rồi đấy, biểu cảm so với trước đây cũng phong phú hơn một chút." Được Trúc Trữ khen, Thập Lục có chút ngơ ngẩn, nhất thời quên cả tức giận, gãi gãi đầu, mặt đỏ ửng, có chút thẹn thùng. Trúc Trữ hơi híp mắt: "Ta bảo này, không phải ngươi thích ta đấy chứ ?"
Thập Lục nghe vậy choáng váng một hồi, đang lúc Trúc Trữ định cười hắn, Thập Lục bỗng nói: "Ta không biết, có phải, thích hay không, nhưng, cô là do ta đào ra, cô là của ta, ai cũng không được phép đoạt đi, kể cả cô cũng không được."
Trúc Trữ bị lời thổ lộ đột ngột này khiến cho ngây người. Chỉ thấy khuôn mặt Thập Lục dần dần phóng đại trước mắt, sau đó hắn cắn một ngụm lên môi nàng, trong mơ màng Trúc Trữ phảng phất nghe được hắn thì thầm: "Sau này, nàng cũng phải cho ta mài răng."
Hoàn
BẠN ĐANG ĐỌC
Phu đào huyệt - Cửu Lộ Phi Hương
القصة القصيرةTác giả: Cửu Lộ Phi Hương Thể loại: đoản văn, huyễn huyền, HE Câu chuyện này kể về chuyện tình của cương thi và một gã ngốc