Chương 07: Yêu thương trở về
Tác giả: bachduongyeumeo
"Regggg" tiếng chuông vang lên. Toàn bộ học sinh ùa ra khỏi lớp như đàn ong vỡ tổ. Tiếng cười nói vang dội cả sân trường. Bạch Dương từ từ đi ra khỏi lớp, bước đi trên con đường náo nhiệt mà tâm trí cô cứ ở đâu đâu.
"Kít" Tiếng phanh xe vang lên. Trước mặt cô là Thiên Bình. Bạch Dương liếc nhìn hắn rồi tiếp tục bước đi. Thiên Bình xuống xe, chạy theo Bạch Dương, túm lấy cổ tay cô "Em, em có thấy Nhân Mã và Cự Giải không?". Bạch Dương nhíu mày, giằng tay ra khỏi tay Thiên Bình "Biết, bệnh viện Lesa, anh đến đấy đi rồi hỏi họ xem có chuyện gì, tôi đang có việc bận không trả lời anh được".
Thiên Bình thoáng ngỡ ngàng trước sự thông minh của cô, cô có thể đoán được lời nói của người khác sao?. "Cảm ơn em, cho tôi biết tên em là gì không", hắn nhìn Dương Nhi như chờ đón một điều gì đó. Bạch Dương mấp máy môi, giọng nói nhỏ nhưng đủ để hắn nghe rõ " Vũ Tuyết Bạch Dương" . Nói rồi, Bạch Dương đeo cái mp3 vào tai rồi bước đi tiếp.
Thiên Bình bần thần như ngây dại. Đôi tay khẽ giơ tay nắm vào một khoảng không vô định. Một dòng kí ức ngọt ngào chợt ùa về trong tâm trí hắn...
"Thiên Thiên, anh không đứng lại là em giận anh đó" – Phía sau là một cô bé mũm mĩm đáng yêu. Khuôn mặt phúng phính cùng cặp lúm má đồng tiền dễ thương vô cùng. Thiên Bình lè lưỡi trêu cô, co giò chạy nhanh hơn. Bạch Dương trợn mắt phùng mồm. Ngồi phịch xuống đất mặc cho Thiên Bình đang chạy chẳng biết trời đất gì.
Thiên Bình quay lại bắt gặp đôi mắt pha lê đang ngân ngấn nước mắt rồi cả khuôn mặt đang phụng phịu không thôi kia. Hắn dừng chạy, tiến về phía Bạch Dương, lấy tay chọc vào người cô bé.
Xoay cặp mông phúng phính đi chỗ khác. Hắn ôm cô vào lòng, giọng nói hết mực cưng chiều "Thôi mà Kẹo Bông em biết anh thương em nhất mà, anh đền kẹo được chưa". Bạch Dương thôi không phụng phịu, quay người ôm lấy Thiên Bình, cọ cọ vào lòng hắn.
Năm đó, một đứa con trai 10 tuổi tay nắm đứa con gái đáng yêu 5 tuổi lon ton đi trên con đường vắng. Một hình ảnh đáng yêu mãi không phai nhòa......
"Là em, là em rồi" – Hắn vô thức nắm tay trong khoảng không, đôi mắt đờ đẫn nhìn về phía trước, kẹo bông luôn yêu thương hắn đã về với hắn rồi.
***
Sau một ngày làm việc mệt nhọc, Xử Nữ bước vào chiếc xe thể thao đắt tiền. Nhìn chiếc con gấu đang gật gật đầu nhìn hắn, tự nhiên hắn lại muốn ôm cô vào lòng, trông cô đáng yêu như con gấu này vậy. Mỉm cười, khởi động xe hắn hòa mình vào dòng xe cộ đông đúc để về ngôi nhà hắn yêu nơi đó có một thiên thần.
Nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng Bạch Dương, hắn đi đến bên cô. Cô đang chăm chú làm bài nên không hay biết có người đang đứng sau mình. Xử Nữ bỗng lên tiếng, Bạch Dương giật mình, mất đà thế là được tiếp xúc thân mật mới mặt đất.cái "Rầm"
Ôm đầu ngửng mặt lên "Sao anh cứ như ma ý, làm gì thì làm cũng phải có tiếng động chút chứ, dọa em sít rớt tim". Xử Nữ ngồi xuống mặt đối mặt Bạch Dương "Giận à, he he, anh định trêu em chút ai ngờ em sợ thật", đôi bàn tay nhéo cái mũi đang chun lên của Bạch Dương. Bạch Dương lè lưỡi quay đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao - Hắc bang] Giọt nước mắt của thiên sứ
FanfictionNgười ta yêu nhau để ở bên nhau, để chở che, chăm sóc lẫn nhau. Vì người ta yêu nhau, người ta muốn chia sẻ tình yêu của mình, trong màn sương mai phơn phớt hay trong tiếng gió reo trên những đỉnh cây. Người ta yêu nhau không biết đêm, ngày, bóng tố...