Chương 9-10

953 21 0
                                    

9
  Giờ nói lúc trước đã muộn rồi, nghe xong nha hoàn báo, Ôn Hương Di hối hận không thôi bỗng nhiên đứng lên: "Thu thập hành lý, lập tức đến kinh thành!"

  "Tiểu thư đi làm gì ạ?"

  "Đi làm Vương Phi!"
  ..........

  "Tiểu Linh, để ta giúp ngươi!" Tiểu Lam vừa mới xuống giường ra khỏi cửa đã thấy Lạc Tiểu Linh quét sân, vội vàng chạy tới.

  "Không cần không cần." Tiểu Linh vội vàng từ chối, thật cẩn thận nhìn phải trái, lặng lẽ tiến đến bên tai Tiểu Lam: "Lam Lam, đây là Đông Nhã Hiên, phòng ngủ của người và Vương Gia ngay tại đây, nếu như bị Vương Gia thấy được, ta còn không bị mắng chết á."

  Tiểu Lam không muốn sửa thói quen thích giúp người, cũng nghiêm khắc yêu cầu hạ nhân gọi thẳng tên nàng, hạ nhân trong phủ đều thích tân Vương Phi bình dị dễ gần này.

  "Không xong không xong không xong!" Một tiếng kêu vang lên, chạy tới là Hổ Tử trông cửa.

  Tiểu Lam sợ hãi vội vàng che miệng hắn lại: "Vương Gia đang ngủ, ngươi nhỏ một chút."

  Hổ Tử hiểu ý gật đầu, trên mặt không hề che dấu sốt ruột: "Lam Lam, có cô nương rất hung dữ nhất định phải xông vào, nói muốn gặp Vương Gia, chúng tôi thu xếp cho nàng ta ở đại sảnh, nhưng mà nàng ta như mất hết kiên nhẫn ròi."

  "A?" Tiểu Lam kinh ngạc, lại có cô không biết lễ nghi như thế ư: "Nàng ta là ai?"

  "Nàng ta nói nàng ta là Ôn Hương Di, còn nói.... Còn nói nàng ta là Vương Phi thật...."

  Hổ Tử có chút tức giận, con mụ chanh chua này thật là chán ghét, chẳng những cải lộn không có một chút dáng vẻ của tiểu thư khuê các, ngoài dáng vẻ xinh đẹp quả thật không nói nổi, còn nói mình là Vương Phi.

  Ai ngờ Tiểu Lam và Tiểu Linh vừa nghe, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, Tiểu Lam thầm sợ hãi nuốt nước miếng, xoay người nhìn Tiểu Linh: "Ngươi đi gọi Vương Gia dậy, hầu hạ rửa mặt chải đầu, ta đi trước nhìn xem..."

  "Vương Phi." Nhìn Tiểu Lam đã đến, tất cả nha hoàn đều quỳ gối, cung kính nói, Tiểu Lam hôm nay không giống như ngày thường, cười chào hỏi mọi người, chỉ sợ hãi nhìn Ôn Hương Di đang ngồi trên ghế.

  "Tiểu thư..." Khẽ quỳ gối, kiếp sống nha hoàn trước đã làm nàng hình thành thói quen vừa thấy Ôn Hương Di thì vấn an.

10
  Nha hoàn vừa nhìn thấy, vội vàng nâng Tiểu Lam dậy, cố ý lớn tiếng nói: "Người là Vương Phi, làm sao lại hành lễ với nàng ta, phải là nàng ta hành lễ người mới đúng chứ!"

  "Bốp!" Ôn Hương Di đập chén trà xuống bàn, nước trà nhất thời văng khắp nơi: "Ai là Vương Phi, ngươi nói ai là Vương Phi!?"

  Tiểu Lam sợ tới mức không dám nói lời nào, trong mắt to là nước mắt, giống như nước vỡ đê, dáng vẻ rất đáng thương.

  "Khóc khóc khóc! Khóc cái gì mà khóc! Ngươ là nha hoàn nhỏ bé còn muốn biến thành Phượng Hoàng? Ngươi nói một chút, ai mới là Thất Vương Phi chân chính!"

  "Muốn để ta nói không?" Một giọng nói mang theo giận dữ rơi vào tai mọi người, nhất thời làm mọi người nhẹ thở ra.

  Vương Gia đã đến, Tiểu Lam sẽ không bị con mụ xấu xa này bắt nạt nữa, họ tin tưởng Vương Gia nhất định sẽ làm chủ cho Tiểu Lam.

  "Vương Gia..." Nhìn thấy bóng Cảnh Dương, Tiểu Lam rốt cục nhịn không được khóc thành tiếng, bổ nhào vào trong lòng Cảnh Dương, khóc thút thít, ai nhìn cũng đau lòng.

  "Vương Gia... Tiểu Lam không tốt... Ô ô ô... Tiểu Lam lừa Vương Gia... Vương Gia hưu Tiểu Lam đi... Ô ô ô..." Tiểu Lam nói nghẹn ngào, tiếng khóc nấc, nhưng mà một câu cuối cùng Cảnh Dương nghe được.

  Nàng muốn hắn hưu nàng.

  Đau lòng vươn bàn tay to thật cẩn thận lau nước mắt trên mặt nàng, càng lau càng nhiều, trong lòng sinh ra chán ghét với cô gái trước mắt, Tiểu Lam khóc thật lâu, bình thường hắn đều đau lòng không muốn nàng chảy nước mắt, nhưng hôm nay cô gái này lại dám làm bảo bối của hắn khóc.

  "Vương Gia, người cũng đừng quản con nha đầu chết tiệt này, nó là giả, tự tiện thay thiếp đến gả vào phủ Vương Gia, thiếp mới là Ôn Hương Di, mới là Vương phi của người..." nhìn thấy Cảnh Dương, Ôn Hương Di giống như thay đổi thành người khác, lập tức nhỏ giọng nhỏ nhẹ, mắt đẹp liếc mắt đưa tình, mặt không đỏ tim không đập nhanh đổ mọi tội lỗi lên đầu Tiểu Lam.

  Thiếu chút nữa làm cho Cảnh Dương cho rằng gặp một cô gái phong trần. Bàn tay to nhẹ nhàng vỗ lưng Tiểu Lam, để nàng dễ thở, mắt thản nhiên đảo qua mặt Ôn Hương Di, lại mang theo vài phần sắc bén, làm cho người ta nhịn không được run run, đây mới là Thất Vương Gia lãnh khốc trong truyền thuyết: "Ai nói Vương Phi của ta là Ôn Hương Di?"

Siêu Sủng Tiểu Vương PhiWhere stories live. Discover now