Chap 7: Cà phê thú cưng

1K 104 23
                                    

Lâu rồi tác giả mới mò vào fic của mình, thấy mọi người thích truyện như vậy tác giả cảm thấy rất vui, bởi vì việc học và một số việc cá nhân nên tác giả tuy đã có ý tưởng nhưng chưa có thời gian để viết ra thành câu chữ, cái này tác giả hi vọng mọi người có thể thông cảm.

Vài lời đầu trước khi vào truyện, tác giả muốn nói lên ý tưởng khi mình lần đầu viết fic về KaiShi: tình tiết giữa KaiShi do tác giả nghĩ ra giống như là một khoảng lặng trong một bài nhạc, để người nghe hồi tưởng về những âm thanh du dương trước đó sau đó lại tiếp tục những giai điệu mới, có người sẽ hồi tưởng, có người sẽ quên đi. Cho nên nếu mọi người đang kì vọng vào một cuộc tình đích thực thì tác giả e rằng sẽ không thể. Tác giả cũng không có cày hết truyện Conan cho nên sẽ có khá nhiều tình tiết dựa trên trí tưởng tượng của chính tác giả, hi vọng mọi người có thể thông cảm. 


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, còn có, ngủ ngon nhé!


---

Đèn neon từ các cửa hàng hai bên đường vùn vụt lướt qua như một thước phim tư liệu được tua nhanh. Không bao lâu, xe của hai người đã đến được trung tâm mua sắm.


Phải nói trung tâm mua sắm luôn luôn là nơi sầm uất và đô hội cho những ai thích sự náo nhiệt, đặc biệt là vào những buổi đêm, khi mà màn đêm buông xuống và phố đã lên đèn. Shiho không thích sự náo nhiệt, tuy nhiên cô cũng không có ghét những nơi như thế này.


Hai người tìm một bãi đỗ xe trong khu mua sắm để đỗ vào. Chờ Shiho xong xuôi với con xe yêu quý của mình rồi, Kaito mới chậm rì rì tiến tới.


"Tôi nói này..." Giọng Kaito có chút chần chừ.


"Chuyện gì?" Shiho không hiểu chuyện gì, cất chìa khóa xe vào trong túi áo mới ngẩng đầu dậy hỏi lại.


"Thực ra tôi muốn hỏi một chuyện lâu rồi." Kaito đáp, hắn hơi nhíu mi, càng làm cho bầu không khí trở nên trầm trọng hơn, khiến cho Shiho cũng không khỏi chau lại mày liễu.


"Tôi muốn biết, tại sao cô lại không muốn cho tên thám tử kia biết rằng cô thích cậu ta?" Người bình thường đều hi vọng người mình thích để ý đến mình thêm một chút không phải sao?


Nói rồi, Kaito giống như hiểu ra chuyện gì đó, bật thốt ra: "Đừng nói cô sợ---" nhưng lời chưa nói hết thì đã bị cô nhanh chóng cướp lời.


"Tôi không có cao cả như vậy." Đây là giọng điệu khẳng định.


Đôi mắt màu biển của Shiho trong bóng tối lóe lên một tia sáng, nó không sắc lạnh như thường ngày mà ngược lại, có chút nhu hòa. Cô cười trừ hai tiếng rồi mới nói tiếp.


"Cứ xem như tôi đang chuộc tội đi, kì thực, cho dù cậu ta biết hay không cũng không ảnh hưởng đến tôi." Nói rồi Shiho cũng không có đợi Kaito phản ứng mà bước về phía ánh sáng lập lòe bên ngoài bãi đỗ xe mà đi trước.

[KaiShi] Tình cờ - AyaAriesNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ