ĐỆ CỮU CHƯƠNG(HẠ)

2.5K 78 2
                                    



"Uy, nhóc con chết tiệt, bây muốn làm gì? Không nên cởi quần của cậu ── "

Ngay cả khi đã thổ lộ hết ruột gan mình, Giang đại đường chủ uy nghiêm của chúng ta vẫn khó có thể thoát khỏi số mệnh cẩu không thể không ăn phân, bị cháu trai ác ma lần thứ hai áp đảo.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ngày kế tiếp, cuối cùng hai cậu cháu cũng đã thổ lộ với nhau, quả thực ngọt ngào đến không đỡ nổi.

Kỷ Tử Hạo đợi nhiều năm, rốt cục đợi đến ngày cậu mình "Cam tâm tình nguyện", hai người giống như củi khô lửa bốc, một ngày một đêm không biết làm muốn ướt bao nhiêu tấm ra giường, thiếu chút nữa tinh tẫn nhân vong.

"Cậu," nằm trên giường lớn ở trong nhà, Kỷ Tử Hạo ôn nhu xóa đi mồ hôi giữa lông mày nam nhân, "buổi tối cháu muốn mời anh em kết nghĩa Borgia vương tử đến dùng bữa, cho hai người biết nhau thêm. Cậu có chịu không?"

"Cậu bảo không thích được không?" Giang Kiêu Long trừng mắt liếc hắn.

"Nếu như cậu bảo không thích, bất luận kẻ nào cũng không thể bước vào nhà của chúng ta một bước. Hiện tại cháu cái gì cũng nghe vợ của cháu hết." Mồm Kỷ Tử Hạo ngọt lịm như mía lùi.

"Vợ gì hả mậy? Câm miệng!" Giang Kiêu Long mắc cở, mặt đỏ cả.

"Hi, cậu là vợ của cháu a. Cháu muốn cả đời đều cùng cậu ở một chỗ, vĩnh viễn cũng không chia lìa." Thiếu niên còn đang tiếp tục dỗ ngon dỗ ngọt.

Rõ ràng lòng vui đến muốn chết, Giang đại đường chủ dù chết vẫn sĩ diện mạnh miệng nói, "ai nói muốn với bây vĩnh viễn sống cùng nhau hả? Ông đây nếu chán chê liền một cước đá văng mày!"

"Ai dục, cháu sợ thật nga." Kỷ Tử Hạo cố ý sợ sệt vỗ vỗ ngực, "vậy để không cho cậu quá nhanh mà chán, cháu trai này đành hảo nỗ lực phát minh chiêu thức mới."

Thấy trên mặt thiếu niên lộ nụ cười tà ác, Giang đại đường chủ của chúng ta lập tức sợ đến kêu to! "Kỷ Tử Hạo, mày bớt đụng chạm ông à nghen!"

Thiếu niên thấy ông cậu âu yếm bị mình doạ đến oa oa kêu to, không khỏi hài lòng cười ha hả. "Ha ha... Cậu thực sự hảo khả ái nga."

"Mày cứ cười nữa đi con, buổi tối sẽ không cho anh em kết nghĩa của mày qua đâu!"

"Hảo hảo, không cười thì không cười." Kỷ Tử Hạo ôn nhu hôn lên nam nhân âu yếm.

Ngay khi hai người vẫn đang triền miên ôm ấp thì, điện thoại bên giường réo vang ──

"Nghe điện thoại."

"Không cho."

"Biết đâu có việc gì gấp..." Giang Kiêu Long giãy dụa khỏi vòng tay thiếu niên, thò tay cầm lấy ống nghe.

"Uy, là Tiểu Long à?"

Trời ạ! Là chị cả! Trái tim Giang Kiêu Long sợ đến thiếu chút nữa ngừng đập.

(ĐM-H VĂN) CỮU TÌNH NHƯ HOẢNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ