Hồi sinh

1.5K 93 14
                                    

Tận mắt chứng kiến cái chết của Chiaki, mọi người khụyu gối, nước mắt lưng tròng. Lúc này, Takeru mới ra lệnh.

Đang chạy, bỗng, Doukoku chui ra từ một khe hở gần đó. Đi với hắn chính là Gedoushu lúc trước, nhưng trông hắn có vẻ mạnh hơn với những xúc tua. Một trong chúng quấn lấy Chiaki, mặt trắng bệch

Hắn quẳng cậu xuống đất không thương tiếc. Mọi người chạy đến, ôm lấy thân xác lạnh ngắt của cậu.

- Trả các ngươi cái xác vô dụng này.

- Vô dụng, ngươi nói vậy mà nghe được à?

Mọi người biến thân lao lên, riêng Takeru, anh ôm lấy xác cậu. Ánh mắt anh ôn nhu, đầy đau xót.

- Mọi người, ta ra lệnh, rút lui. - Anh hét lớn.

Dù không hiểu gì nhưng họ vẫn tung hỏa mù để trốn thoát.

Về đến nhà, Takeru ôm xác Chiaki vào phòng, rồi nhốt cả hai trong phòng.

Đã ba tiếng trôi qua, mọi người chẳng thấy động tĩnh gì. Genta vì quá mất bình tĩnh mà đã đạp cửa đi vào.

Genta ngạc nhiên khi nhìn thấy Chiaki đang nằm trên một hình ngôi sao sáu cánh, xung quanh là các ngọn nến. Takeru đang ngồi đó, dùng Shodophone liên tục viết ra kí tự 生 (sinh).

- Thiếu chủ, người đang làm gì vậy?

Takeru không trả lời, tay không ngừng viết nên những kí tự như thế.

Jii bỗng đứng dậy, mặt hốt hoảng, miệng lắp bắp nói:
- Đó không phải là cách hồi sinh một người trong những cuốn sách cổ sao.

Jii vừa dứt lời, Takeru đã gục xuống, mồ hôi túa ra như tắm. Ba tiếng làm không ngừng nghỉ như thế này hao tốn rất nhiều mojikara.

Dù thế, Takeru vẫn gắng gượng, tay run run nhấc chiếc Shodophone lên. Nhưng rồi lại gục xuống.

Ryuunosuke thấy vậy liền đỡ anh lên, bảo mọi người rằng:

- Hãy đưa Thiếu chủ đi nghỉ ngơi, tôi và mọi người sẽ thay phiên nhau làm tiếp công việc này.

Thời gian cứ thế trôi qua, giờ cũng đã là xế chiều của ngày hôm sau, sau nhiều tiếng thực hiện nghi thức, mọi người đều mệt nhoài, tuy vậy Chiaki vẫn không có động tĩnh gì để chứng minh rằng cậu đã được hồi sinh...

- Sao không có chuyển biến gì vậy chứ? Chiaki à, lên tiếng cho anh biết đi.

- Chiaki à, anh có làm sushi cho em này... Em thích ăn nhất còn gì?

- Mọi người ra ngoài hết đi để cho em ấy nghỉ ngơi.

- Nhưng chủ nhân...

Takeru biết Ryunosuke định nói gì nhưng nhanh chóng đưa tay ra ngăn cản...

- Vết thương của em ấy, đang lành lại.

- Điều đó có nghĩa là...

- Chiaki đã sống lại rồi.

- Ồn ào quá, mau ra ngoài đi.

- Đã rõ...

Thấy Takeru nổi giận, mọi người đều đi ra ngoài. Căn phòng giờ chỉ còn hai người. Chờ đợi cậu, anh đã ngủ thiếp đi từ lúc nào.

Nhóc Ngố, Thiếu Chủ Thích Em.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ