Chương 14

714 54 27
                                    

Hơi ngả mình dựa vào thành bồn tắm một chút, Vương Nguyên thở phào một hơi. Trừ bỏ những đau đớn trên người thì lâu rồi hắn chưa được ngâm mình thoải mái như vậy.

Nước ấm làm da trở nên mịn màng hơn, hơi nước cũng khiến cho hai má nhuốm một tầng sương hồng mờ ám, xung quanh tràn ngập mùi hương mà trên người Vương Tuấn Khải hay xuất hiện. Tưởng tượng mỗi ngày Vương Tuấn Khải đều nằm ngâm mình trong bồn như thế này, tai Vương Nguyên không khỏi có chút nóng lên. Như vậy, có thể tưởng tượng hắn lúc này đang nằm trong ngực anh rồi.

Lại ảo tưởng một chút, lúc này Vương Tuấn Khải đang gác tay lên thành bồn, ánh mắt khép hờ, cơ ngực ẩn hiện trong làn nước, xung quanh bao phủ một làn sương mờ ảo...

Nghĩ đến đó, thân dưới đột nhiên có chút nóng bỏng, Vương Nguyên chán nản nhìn Tiểu Nguyên lúc này đã muốn nhô lên khỏi mặt nước.

"Mày có thể rụt rè một chút, rụt rè một chút được không hả?" Nói rồi vươn tay ấn đầu "nó" xuống, không ngờ chạm vào đúng nơi cần chạm, thoải mái đến ưm lên một tiếng.

Vương Nguyên dứt khoát mở rộng hai chân gác lên thành bồn, xoa một ít xà phòng có mùi hương của Vương Tuấn Khải ra tay, dùng tư thế thô tục nhất mà "đánh máy bay".

Xà phòng trơn tuột trở thành chất xúc tác khiến hắn thoải mái đến cực điểm, nghĩ đến hàng ngày Vương Tuấn Khải thường dùng khối xà phòng kia mà thoa khắp người, kể cả chỗ đó cũng xoa. Hắn lại thắc mắc không biết anh thoa xà phòng lên người trước hay thoa chỗ đó trước...

Rồi hắn lại nghĩ đến lúc anh uống nước, yết hầu xinh đẹp chuyển động lên xuống khiến hắn như phát điên, lúc hắn trộm ngắm sườn mặt nghiêng của anh, sống mũi cao thẳng tắp, lông mi dài rũ xuống...

Tốc độ trên tay ngày càng nhanh, thân thể vặn vẹo trong làn nước, hai má đã hồng như muốn xuất huyết. Khoảnh khắc nhớ tới bờ môi mỏng nhạt màu kia hé mở gọi hắn một tiếng "Nguyên Nhi", Vương Nguyên không do dự một phát liền HIGHT.

Đậu đậu má. Này cũng quá nhanh rồi đi.

Vương Nguyên chặc lưỡi nhìn cái đống nhầy nhầy đã tràn ra khỏi kẽ tay mình. Nhiều như thế cơ à...

Hắn đứng lên bước ra khỏi bồn tắm, da thịt vừa ngâm nước nóng liền trở nên hồng hào nhẵn nhụi. Lau qua người một chút, Vương Nguyên để mông trần đi ra khỏi phòng tắm. Dù sao nếu có việc liên quan đến Ban Tiểu Tùng, Vương Tuấn Khải có muốn về sớm cũng không được.

Vương Nguyên đứng trước tủ quần áo vểnh mông lục lọi tìm quần áo mặc. Khổ nỗi quần áo Vương Tuấn Khải là quá cỡ đối với hắn, cái nhỏ nhất cũng dài trùm mông.

Lục tới lục lui một hồi, cuối cùng lục đến ngăn đựng quần lót. Vương Nguyên đỏ mặt chọn một cái, nắm chặt trong tay, do dự không biết có nên mặc vào hay không.

"Biến thái!"

Hắn quăng chiếc quần lót về chỗ cũ, mặt đỏ tai hồng đóng rầm ngăn tủ lại.

Ba giây sau, hung hăng mở ngăn tủ ra, lấy một chiếc mặc vào.

Ui đệch mợ ngay cả quần lót cũng rộng hơn hắn một vòng.

[Longfic | Khải Nguyên] [Hoàn] - Kẹo bạc hàWhere stories live. Discover now