Chương 17 (H)

610 33 4
                                    

Nãy tui đăng thiếu một chương quan trọng = ))))))
________________________


Điều hòa chạy rì rì phả ra hơi lạnh nhưng bên trong hai người lúc này lại nóng hơn bao giờ hết. Vương Nguyên không biết lấy đâu ra can đảm leo lên nằm sấp trên người anh, môi lưỡi nãy giờ vẫn dung hòa chưa dứt, hậu đình phía sau nhịp nhàng co rút nuốt chặt lấy những đốt ngón tay tinh tế.

Vương Nguyên chống tay lên ngực Vương Tuấn Khải, nghiêng đầu đẩy lưỡi thật sâu vào trong cổ họng anh, đồng thời ở phía dưới chen một chân vào giữa hai chân anh, đặt hai nơi đã nóng rực kia cùng một chỗ, chậm rãi ma sát. Hơi thở nóng bỏng hòa quyện vào nhau khiến hai má hắn nhiễm một tầng sương hồng ma mị, môi lưỡi kịch liệt va chạm tạo ra tiếng nước ướt át diễm tình.

"Cởi quần áo." Giọng Vương Tuấn Khải khàn đi, gác hai tay sau gáy nhìn Vương Nguyên "phục vụ" mình.

Hắn vậy mà có hơi lúng túng, vội vã cúi xuống mút lấy cổ Vương Tuấn Khải, liếm lên yết hầu gợi cảm khiến hắn điên đảo mỗi ngày. Vương Nguyên không muốn cởi quần áo, bởi vì hắn chắc chắn trên người mình lúc này có rất nhiều vết thương, không hiểu vì lí do gì mà hắn không muốn để Vương Tuấn Khải nhìn thấy những vết thương này.

Vương Nguyên vươn tay kéo quần xuống một chút, chỉ vừa vặn lộ ra chiếc mông căng tròn ướt át. Nhưng Vương Tuấn Khải đâu có dễ dàng tha cho hắn như vậy, hai ba cái đã đem hắn lột sạch, khiến hắn không cách nào phản kháng.

Vương Nguyên trần trụ ở dưới cơ thể Vương Tuấn Khải, mặc dù đã nhìn thấy trước đó nhưng những vết bầm trên làn da sạch sẽ kia vẫn khiến anh không khỏi chói mắt

"Là ai làm?" Vương Tuấn Khải trở người, đem Vương Nguyên ngồi lên cơ thể mình, hai tay cũng không nhàn rỗi mà tách cánh mông mềm mại của Vương Nguyên ra, phía dưới trướng to tìm đến đúng hậu huyệt non mềm, dùng sức một chút liền dễ dàng đi vào.

Cảm nhận được độ dài của anh đang chầm chậm tiến vào, Vương Nguyên ngửa đầu ra sau, bên trong nội bích trơn tuột cẩn thận mút lấy vật đang ngày càng trướng to kia, ép cho dâm thủy tràn ra, toàn thân đều trở nên tê dại.

"Ư..." Cổ họng khe khẽ phát ra tiếng nức nở, khoái cảm tràn đến khiến đại não Vương Nguyên như đóng băng. Tuy nhiên vật to lớn kia đi vào bên trong rồi lại dừng lại ở đó, cố tình không động đậy, nội bích bên trong bắt đầu co rút kịch liệt như là thôi thúc dị vật kia mau mau luật động.

Vương Nguyên cắn môi hé mắt nhìn Vương Tuấn Khải, chỉ thấy anh đang nhìn chằm chằm cơ thể mình, sắc mặt không hiểu sao đã xấu đi rất nhiều.

Đột nhiên, bên dưới bất ngờ đẩy mạnh một cái, phân thân bên trong chạm mạnh đến điểm G. Khoái cảm ập đến khiến Vương Nguyên bị hạ gục, ngã xuống lồng ngực Vương Tuấn Khải.

"A~"

"Nói cho tôi nghe, là ai làm?" Phiến môi nóng bỏng lướt nhẹ trên vành tai hắn, bàn tay nào đó như có như không xoa nhẹ lên những vết thương ở trên lưng, xoa nhẹ lên những tủi hờn chất chứa bấy lâu.

Phải, chính là ôn nhu ấy, chính là quan tâm ấy đã khiến Vương Nguyên ngày càng lún sâu, ngày càng không thể dứt ra được.

[Longfic | Khải Nguyên] [Hoàn] - Kẹo bạc hàWhere stories live. Discover now