Đoàn quân trinh sát cố chạy nhanh về phía trước. Giữa cái nắng nóng gay gắt và những cơn gió nóng rực táp vào da mặt như muốn thiêu đốt vạn vật. Mồ hôi trên trán ai cũng lấm tấm như mưa, ngay cả lũ ngựa cũng đang dần phải kiệt sức.
Đằng sau, những con titan cao lớn đuổi theo ráo riết chẳng dừng. Khói bụi của đất khô cằn bốc lên ngùn ngụt theo từng bước chân sảy dài của chúng. Khoảng cách của chúng so với đoàn trinh sát ngày càng gần. Ước chừng chỉ còn cách họ mươi mét nữa thôi.
Lúc này, thần kinh Levi căng như dây đàn. Mày anh nhíu chặt như không còn có thể nhíu chặt hơn. Đôi mắt cá chết thường ngày cũng không còn có thể tỉnh táo nữa mà xúc động hơn ai hết. Đội quân trinh sát phía sau bám theo sát sao cũng đồng dạng biểu cảm và còn có tệ hơn chứ không thua kém được. Vị hạ sĩ được cho là người chiến binh mạnh nhất nhân loại giờ đây cũng biết sợ hãi. Sợ hãi vì điều gì ư?
Đó là chỉ mới cách đây vài tiếng trước thôi cả đoàn quân vẫn còn đang hoạt động bình thường thì bỗng nhiên những cột khói màu đỏ bắn lên tán loạn. Một loạt những titan dị thường không biết từ đâu ra nhào đến cắn xé hết những quân nhân của họ. Đó là chưa kể đến những con titan bình thường khác cũng phải có ít nhất trăm con. Cả quân đoàn bị đánh bại trong tích tắc chỉ còn sót lại vài người mạnh vẫn đang trốn chạy trối chết.
Kiếm chỉ còn lại một lưỡi cùn, khí gas cũng sắp hết. Thứ duy nhất họ có bây giờ là trông cậy vào lũ ngựa này. Nhưng có vẻ như chúng cũng sắp phải kiệt sức hết rồi. Phía sau lại có hàng chục con titan đang đói khát chạy đuổi theo.
Ai cũng mặt đầy hoảng loạn, tim đập như run, chỉ sợ sẽ chết vì nghẹt thở trước khi bị lũ titan cắn xé. Điều duy nhất họ có thể nghĩ tới bây giờ là cầu xin thần linh yểm trợ họ ở cái nơi hoang mạc rộng mênh mông mà họ cứ chạy mãi không có điểm dừng này.
Levi là người duy nhất còn lại tỉnh táo. Anh vừa lo sợ bọn titan đang tiến tới gần vừa sốt ruột cho cậu nhóc bất tỉnh trong lòng mình. Anh là đang một tay giữ dây cương một tay ôm ngang eo của cậu để giữ cậu không ngã khỏi ngựa. Máu ra trên người cậu rất nhiều, rất dơ nữa... Cậu có thể sẽ chết nếu như không cấp cứu kịp thời. Nhưng quan trọng bây giờ là phải chạy xa khỏi bọn người khổng lồ kia đã. Tình hình này liệu có thể cứu thoát được cậu hay không đây!?
" Gắng lên nào, Eren. Tôi sẽ không để cậu chết đâu " - Levi nói rồi thúc ngựa chạy nhanh hơn.
Người trong lòng như mất dần đi ý thức, từng ngụm không khí hô hấp cũng thấp dần. Levi nhận ra được điều đó, trong lòng như có lửa đốt cho ngựa chạy nhanh hơn.
" Aaa! " - Đột nhiên một tiếng la thất thanh vang lên đằng sau. Levi quay đầu lại nhìn thì không khỏi bàng hoàng.
Một người trong số những người đi cuối đã bị bắt. Lũ titan đã đuổi kịp tới nơi và nhào vào xé xác người kia không thương tiếc. Người kia chỉ kịp la lên một tiếng và ngay sau đó đầu cũng bị bứt ra khỏi người. Máu bắn ra tung tóe dính lên trên mặt của những con thú dữ điên cuồng kia. Chúng ăn từng bộ phận của người nọ như ăn một miếng thịt mềm. Có điều thứ chúng ăn lại là đồng loại, là một con người bằng xương bằng thịt.
