Cố Khinh Chu đi đón Hà Vi.
Hà Vi làm gia sư địa phương, Cố Khinh Chu từng đi đến một lần, qua 2 tuyến xe điện liền đến.
Ba giờ chiều Hà Vi ra tới.
Xuân hàn tháng Hai se lạnh, ánh mặt trời chiếu đến hàng cây ngô đồng, ngã bóng ở trên người Cố Khinh Chu, rơi xuống loang lổ vòng sáng.
Thật ấm áp, nàng tươi cười cũng là nhu uyển.
Hà Vi nhìn thấy nàng, nước mắt tức khắc lăn xuống, chạy tới ôm lấy Cố Khinh Chu, khóc lớn lên.
Nhận được tin, Hà Vi vẫn luôn không khóc. Nàng ấy sợ phụ mẫu thương tâm, nên nỗ lực chịu đựng. Chỉ là nàng ấy như thế nào cũng không nghĩ ra, người ta vì cái gì mà từ hôn?
Chưa nói tới chuyện thất tình, Hà Vi càng là thống khổ mà mê mang, giống như nàng lấy nỗ lực làm tự hào, lại bị người khác phủ định.
"Tỷ tỷ, muội hiện tại đều nhớ không nổi bộ dáng của hắn, lúc trước thấy vài lần liền đính hôn, nghĩ nữ nhân đều là phải gả cho người, phụ mẫu cũng là vừa lòng. Rõ ràng chưa nói tới chuyện thích, như thế nào hắn từ hôn muội lại khó chịu như vậy?" Hà Vi nói hết.
"Chính là có người phủ định muội, là ai đi nữa cũng đều sẽ rất khổ sở." Cố Khinh Chu nói, "Muội có học vấn lại xinh đẹp, tương lai tự nhiên sẽ gặp được phu quân tốt."
Hà Vi cường chống, nghẹn đến mức lợi hại, ở trước mặt Cố Khinh Chu đã khóc một lần, về sau tâm tình hơi chút chuyển biến tốt đẹp.
"Chỉ đương duyên phận không có đi." Hà Vi nói.
"Ta mời muội ăn cơm, lại đi xem điện ảnh, được không?" Cố Khinh Chu nói, "Chúng ta hảo hảo chơi, liền không được nhớ đến chuyện không vui."
Hà Vi gật gật đầu.
Thời gian còn sớm, hai người các nàng ăn điểm tâm đơn giản trước, liền đi xem điện ảnh.
Xem chính là hài kịch hài, Hà Vi cười đến thoải mái, ra tới lúc sau không ngừng cùng Cố Khinh Chu thảo luận, nói điện ảnh tuyệt nhiên có thể diễn được tốt như vậy.
"Muội lần đầu tiên xem hài kịch, người kia giả con khỉ thật sự quá giống, quá linh hoạt." Hà Vi cười nói, trong thanh âm đã không có sự mất mát.
Cố Khinh Chu cười nói: "Tỷ cũng cảm thấy diễn tốt, lần sau muội có rảnh, chúng ta lại hẹn đi."
"Được a."
Từ rạp chiếu phim ra tới, hai người các nàng đều bụng đói trở về.
Cố Khinh Chu dẫn Hà Vi đi ăn đồ ăn nước Pháp, chỗ nhà hàng lúc trước Tư Hành Bái dẫn nàng đi ăn.
Xe kéo tới cửa nhà hàng Pháp rồi, Cố Khinh Chu cùng Hà Vi xuống xe, xa xa liền nhìn thấy ánh sáng u đạm từ cửa kính lộ ra tới.
Làn điệu dương cầm nhu hòa uyển chuyển truyền ra lúc sáng sớm, giống tấm lụa nhẹ phất, mờ ảo phất ở trên bên trong nhà hàng.
"Chỗ này quá sang trọng!" Hà Vi nhìn lên nhà hàng này, cửa cổng đậu đầy ô tô, người gác cổng là người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, trong lòng nàng ta nhút nhát, kéo tay áo Cố Khinh Chu, "Tỷ, chúng ta đổi chỗ khác ăn đi, lại không phải bàn chuyện làm ăn, chúng ta không nên bỏ tiền ở chỗ này!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[P2]_THIẾU SOÁI! VỢ NGÀI LẠI BỎ TRỐN [Truyện chữ edit]
General FictionXem phần 1 tại đây: https://www.wattpad.com/story/142035901 ___________ GIỚI THIỆU Tiếng Việt: Thiếu soái lão bà ngươi lại chạy Hán Việt: Thiếu soái nhĩ lão bà hựu bào liễu Tác giả: Minh Dược Tình trạng bản gốc: Còn tiếp, Độ dài 1 chương ngắn Thể lo...