Trời thăm thẳm, đất mênh mông, tôi muốn đi, ép Hải Đường.Cái gọi là người Hải Đường, chính là Mã Lạp Dư.
Vì thế, lúc nửa đêm, khi tính người mất đi, khi thú tính lan tràn, tôi nhón chân, nhanh như mèo, dưới mũi thắt một mảnh vải thành nơ con bướm, im ắng đi đến trước cửa phòng Mã Lạp Dư.
Không gõ cửa - tiếng gõ cửa sẽ làm gia tăng hệ số nguy hiểm, tôi liền dùng cặp tóc mở cửa phòng anh ta.
Lại quen tay hay việc một lần nữa - luyện mở khóa phòng Lý Bồi Cổ từ nhỏ mà nên.
Cửa phát ra âm thanh rất nhỏ, nhanh chóng bị không khí hấp thu, ánh sáng trong phòng u ám - mặc dù tính sói của tôi đại phát, nhưng hôm nay không có trăng tròn.
Tuy nhiên với tôi, mơ hồ thế này vừa hay có thể làm việc.
Tôi thèm nhỏ dãi nuốt nước miếng, thẳng tiến đến thân thể tươi non trên giường.
Mã Lạp Dư, chị Hà nhà anh đến đây.
Hà Bất Hoan tôi cũng có nguyên tắc, sắc phải sắc cao cấp: phải khinh sắc, không thể háo sắc, phải sắc một nửa, không thể sắc toàn bộ, phải sắc kín đáo, không thể lộ liễu.
Nhẹ nhàng ngồi xuống bên giường, tôi điều chỉnh hô hấp, chuẩn bịmột đôi tay mềm mại không xương, sau đó dịu dàng xoa lên cơ thể Mã Lạp Dư trên giường.
Cách lớp chăn mỏng, tay tôi di chuyển qua lại trên những đường cong của anh ta, tốc độ đủ chậm, động tác đủ nhẹ, thái độ đủ mập mờ, tư thế đủ quyến rũ.
Tôi không tin Mã Lạp Dư anh không có cảm giác.
Cố gắng của tôi không uổng phí, Mã Lạp Dư nhanh chóng có cảm giác - anh ta cầm tay tôi, sau đó kéo thẳng tôi vào trong ổ chăn.
Bắt đầu đổi khách thành chủ.
Nhưng tôi không thích anh ta quá chủ động - Hà Truân ở Tam Giác Vàng đã để lại bóng ma này.
Rời khỏi vị trí tấn công quá lâu rồi, tôi vô cùng nhớ nhung, cho nên tối nay, tôi muốn ôn lại một lần.
"Để tôi chủ động." Giọng nói khàn khàn của tôi phát ra từ ổ chăn ấm áp.
Mã Lạp Dư không nói gì.
Im lặng tức là đồng ý, tôi hiểu.
Bản chất nữ vương bị chèn ép sâu trong tim lâu ngày bùng nổ, tôi kích, tôi động, tôi kháng cự, tôi phấn khích, cổ họng tôi khô rát, làn da tôi nóng lên.
Cho nên, cảnh tượng dưới đây đã xảy ra: Trong căn phòng u ám, ánh mắt người phụ nữ bốc lên ánh sáng lục, đầu lưỡi thè ra ngoài, lỗ mũi phồng lên, hai móng vuốt sắc nhọn tàn phá bừa bãi trên cơ thể người đàn ông, trong không khí, quần áo lót của đàn ông bay lượn...
Quen tay hay việc ôi chao quen tay hay việc, Mã Lạp Dư nhanh chóng bị tôi lột sạch không còn một mảnh.
Móng vuốt của tôi hung hăng bấu vài cái lên bộ thịt tươi này, sau đó, không kịp tinh tế thưởng thức, lập tức muốn cưỡng ép đi vào việc chính.
Tối nay, chủ đề của tôi chính là khống chế, tôi muốn khống chế Mã Lạp Dư, tôi muốn tìm lại cảm giác tấn công của nữ vương.
BẠN ĐANG ĐỌC
Không Thịt Không Vui
HumorChủ yếu là share từ trên mạng về để thoả mãn cái kết đang bị bạn kia đăng rồi bỏ dở thôi ạ. Không có nhu cầu kinh doanh hay gì.. :)))))