Một thanh niên ngồi trên sô pha trong khách sạn, ánh đèn tường màu vàng ấm áp để lại trên người hắn một cái bóng nửa sáng nửa tối, hắn vẫn duy trì một tư thế không nhúc nhích, cũng không biết đã ngồi nơi đó bao lâu.
Hiện tại là buổi tối 0 giờ, nhưng mà người hắn chờ còn chưa tới.
Thẩm Diệp hơi rũ mi mắt, tầm mắt dừng ở trên mặt di động, gửi tin nhắn luôn không đáp lại...... Môi mỏng hơi mấp máy, đáy mắt lộ ra một chút bực bội bất an.
Chuyện ba làm lần này thật quá đáng, nhiều năm như vậy, Hàn Tự vì Thẩm gia vì công ty trả giá ít nhiều tâm huyết, tất cả mọi người đều rõ như ban ngày, nhưng hiện tại...... Lại bởi vì một chuyện nhỏ, lấy cái cớ vớ vẫn làm Hàn Tự bị loại trừ khỏi công ty, chuyện này cho dù phát sinh trên người nào, sợ rằng đều tức giận trong lòng?
Thẩm Diệp biết được tin tức này, từ bên ngoài gấp rút trở về, hẹn Hàn Tự đêm nay gặp mặt ở chỗ này. Đối với hành vi này của ba mình, hắn không thể thờ ơ.
Trong phòng yên tĩnh, kim giây đồng hồ treo tường đi lại "tích tắc tích tắc" từng tiếng rơi vào trong tai hắn, lại giống như đánh vào lòng hắn ...... Vì sao Hàn Tự còn chưa tới, vì sao anh ấy không nhận điện thoại? Là tức giận, hay là đã xảy ra chuyện? Tất cả suy nghĩ quay cuồng trong đầu hắn.
Thẩm Diệp bỗng nhiên đứng lên, đứng dậy đi về phía cửa, hắn muốn nhìn thấy anh ấy! Không có cách nào tiếp tục chờ đợi như vậy được nữa!
Đúng lúc này truyền đến một tiếng vang nhỏ, cửa phòng bỗng nhiên bị đẩy ra, một chàng trai mặc tây trang màu xám chậm rãi bước vào. Anh ngẩng đầu, lộ ra một khuôn mặt ôn hòa thanh nhã, bên môi treo nụ cười nhạt: "Xin lỗi, có một số việc, cho nên đã tới chậm."
Bước chân Thẩm Diệp ngừng tại chỗ, trên mặt bỗng dưng hiện lên vẻ vui sướng lẫn lo lắng, âm thanh khàn khàn: "Anh, em tưởng anh tức giận, không muốn tới gặp em......"
Chàng trai cười lắc lắc đầu, ngữ khí nhẹ nhàng, ánh mắt nhu hòa: "Những chuyện đó em đều đã biết? Sao anh lại muốn tức giận với em, chuyện này lại không phải em sai."
Thẩm Diệp bình tĩnh nhìn người trước mắt, trong mắt tràn đầy tình yêu mãnh liệt.
Chỉ một câu này...... Cả ngày buồn rầu, nôn nóng, chờ đợi bất an trong nháy mắt tất cả đều tan thành mây khói. Đây là anh trai của hắn, từ nhỏ đã bao bọc bảo hộ hắn, cho dù gặp phải đối đãi bất công như vậy, cũng chưa từng nghĩ giận chó đánh mèo lên hắn.
Thẩm Diệp bỗng nhiên duỗi tay ôm chặt lấy người trước mặt, nhìn chăm chú vào đôi môi hồng nhạt kia của đối phương , khó kìm lòng nổi dùng sức hôn lên. Hắn thương người này như vậy, rõ ràng một phút một giây đều không muốn tách ra, lại không thể không dấu diếm quan hệ lẫn nhau, chỉ có thời điểm ôm đối phương, mới tin chắc người này đang ở bên người hắn, cũng yêu hắn.
Hồi lâu, Thẩm Diệp mới chậm rãi buông ra, trong mắt hắn hiện lên thần sắc kiên định, nghiêm túc nói: "Anh yên tâm, em sẽ không để ba đuổi anh ra khỏi công ty...... Chúng ta trở về ngay bây giờ, nói cho ông ta rõ quan hệ của chúng ta, tin tưởng ông ấy sẽ hiểu. Em sẽ xử lý tốt tất cả mọi chuyện, sẽ không làm anh khó xử, tất cả mọi thứ của em đều là của anh. Anh trai......"
YOU ARE READING
[Mau xuyên] SỔ TAY SINH TỒN CỦA TRA THỤ - Tức Mặc Dao
HumorTác giả: Tức Mặc Dao Editor: Mèo Điên Cuồng Nguồn: Wikidich, Kho tàng đam mỹ Fanfic Tích phân: 1,246,560,640 Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại , Hiện đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Hệ thống , Xuyên nhanh, Cẩu huyết , Chủ thụ , Kim bài đề cử �...