Chap III (2)

2.4K 269 8
                                    




Đã được một lúc trôi qua kể từ khi Seokjin chính thức bị làm lơ trên phố, và giờ thì chàng omega cuối cùng cũng đã hiểu được lí do tại sao rồi.

Hóa ra chính miệng anh đã yêu cầu người nọ cách xa mình ra và đừng bao giờ nói chuyện với mình nữa.

Nghĩ lại thì đề nghị ấy đúng là tốt cho anh, cũng chính là nguyện vọng của anh.

Nhưng sao anh lại cảm thấy như tim mình đang vỡ vụn thế này...

Trong khi ngồi nhâm nhi tách cà phê ở cửa hàng yêu thích và chờ đợi Jimin, Seokjin nghe lỏm được cuộc đối thoại từ những người ngồi phía sau mình. Họ là một nhóm gồm hai chàng trai, anh không nhìn rõ được mặt họ, cũng chẳng nghe được ngọn ngành câu chuyện nhưng cái tên "Jungkook" phát ra từ một trong hai người đã khơi dậy tính tò mò từ anh.

"Cái này chỉ nói cho anh nghe thôi, nhưng mà dạo này cậu ấy lạ lắm nhé. Khi không có việc gì cậu ấy toàn nhìn mông lung vào không khí với cặp mắt buồn rũ rượi thôi à, và cậu ấy cũng chẳng thèm kể ai nghe chuyện gì đã xảy ra ở bữa tiệc nữa. Thế nhưng em thừa biết nguyên nhân là do chàng hàng xóm của cậu ấy."

"Hàng xóm?"

"Đúng thế, cái chàng omega đanh đá mà Jungkook đã nhắc đến vài tháng trước đó. Mặc dù luôn mồm bảo không thể chịu nỗi sự hiện diện của ảnh nhưng cậu ấy không một ngày nào mà không nhắc đến ảnh cả. Thậm chí kể cả khi em có mù loà thì em vẫn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng rằng cậu ấy đã yêu người nọ rồi, nhưng với cái lòng tự tôn cao ngút trời ấy thì cậu ấy chẳng đời nò thừa nhận đâu. Em dám chắc rằng đã có điều gì đó rất tệ diễn ra giữa cả hai, vì Jungkook mà em biết chưa lần nào xuống dốc như thế cả. Thậm chí sau bữa tiệc cậu ấy còn chẳng thèm ngủ với ai."

"Không đời nào!"

Hoseok phản biện một cách hoảng hốt.

"Thật đó, kể từ ngày chàng Omega kia xuất hiện thì tần suất chịch choẹt của Jungkook ngày càng giảm đi. Mặc dù bọn họ hay cãi lộn chí chóe với nhau nhưng em thật sự không hiểu nguyên nhân gì mà mấy ngày nay trông cậu ấy... đau buồn đến như vậy."

Khi người nọ kết thúc câu nói, Seokjin lập tức cảm nhận được linh tính mách bảo rằng mình nên lập tức đi khỏi đây.

"Jiminnie này, anh có việc gấp phải đi rồi."

Thế là anh vội vã tạm biệt chàng trai vừa đặt chân vào cửa.

"Đi đâu cơ?"

Jimin ngỡ ngàng, Jin quay đầu lại và cười một cách chắc nịch.

"Đi thu thập Alpha của đời mình."


.


Sau một hồi chạy thục mạng thì Jin cũng đã đến được tòa chung cư của mình, và anh đang có mặt trước cửa căn hộ Jungkook.

Đôi tay anh đã khựng trên không trung một lúc lâu vì anh phân vân không biết rằng quyết định của mình có đúng đắn không.

Nếu Jungkook không muốn trông thấy anh thì sao?

Nếu cậu ấy hối hận sau những gì đã diễn ra ở bữa tiệc thì sao?

Opposites Attract | jjk + ksjNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ