CHƯƠNG 5

4 0 0
                                    

Ngày rước dâu cuối cùng cũng tới, những dải lụa đỏ cùng đèn lồng chữ hỉ được treo đầy khắp cả hoàng thành Triệu Quốc, xạ hương được đốt lên mang hương thơm lan tỏa ngào ngạt trong không khí háo hức hôm nay.

Tiểu Thanh đặt hai tay lên vai ta, nói: "Công chúa, người nhìn đi, người là tân nương xinh đẹp nhất mà trước giờ em từng gặp đấy, như thế này, thái tử nhất định không chịu nổi đâu a."

Ta mở mắt ngắm gương mặt mình phản chiếu trong gương đồng, quả thật tay nghề trang điểm học được từ Phương ma ma của Tiểu Thanh rất tiến bộ, nàng trang điểm cho ta xinh đẹp thế kia, khiến ta còn không dám tin người trong gương kia chính là mình nữa là.

Tiểu Thanh dìu ta đứng dậy, giúp ta khoác lên mình bộ đại hỉ bào rực rỡ mà đích thân phụ hoàng chuẩn bị cho ta, khiến lòng ta càng thêm hồi hộp lẫn nuối tiếc.

"Đã chuẩn bị xong chưa? Mau, giờ lành đã đến rồi."

Giọng nói của Phương mama bỗng vang lên, ta ngoảnh đầu nhìn bộ dạng hấp ta hấp tấp của bà cùng hai tì nữ tiến vào từ phía cửa.

Ta trêu: "Người muốn con mau gả đi thế ư?"

Cũng không biết do lời trêu đùa của ta quá lố hay không đúng tình huống khiến Phương ma ma bất giác rơi lệ, bà nắm lấy bàn tay của ta, cười trong nước mắt, nói: "Công chúa của ta ơi, sao ta có thể muốn người mau rời đi chứ, chỉ là nhìn người trưởng thành từ nhỏ cho đến khi xuất giá thế này khiến ta không nghĩ thời gian lại trôi đi nhanh đến vậy, nhìn người có được hạnh phúc người mong muốn, chắc mẫu thân người trên trời cũng có thể mãn nguyện được rồi."

"Phương ma ma không cần lo, đã có Tiểu Thanh bên cạnh công chúa, nhất định sẽ bảo vệ người chu toàn"

Tiểu Thanh vỗ ngực ra vẻ khiến ta và Phương ma ma không nhịn được mà phụt cười, nàng không nói, ta xém chút nữa cũng quên mất là lần này ta gả đến Hạ quốc không chỉ cô đơn một mình, mà vẫn còn có Tiểu Thanh bên cạnh, nàng ấy sẽ theo ta cùng đến Hạ quốc.

Phương mama nói: "Vậy thì ta yên tâm rồi, nhớ thường xuyên gửi thư về nhé."

Ta gật đầu "ừm" một tiếng đoạn vỗ vỗ nhẹ tay Phương ma ma, phó thác nói: "Phụ hoàng con, nhờ người chăm sóc, con nhất định sẽ trở về thăm người và phụ hoàng, sẽ mang theo phu quân của con nữa."

Phương ma ma lấy khăn tay trong người ra lau lệ trên khóe mắt, đoạn mỉm cười ôn nhu nhìn ta: "Nô tì nhất định sẽ chăm sóc tốt cho hoàng thượng, người cứ yên tâm mà gả đi, ngày vui thế này nô tì nên vui vẻ mới phải, không biết sao mắt cứ thấy cay quá, mà thôi, mau mau ra ngoài thôi, trễ giờ lành rước dâu thì không tốt đâu."

Nói đoạn Phương ma ma chỉnh chu lại trang phục cho ta, bà tự tay đội hồng sa lên đầu ta rồi dìu ta ra đại điện nơi mà phụ hoàng, Đào quý phi, Vương Ninh cùng sứ giả Hạ Quốc và các vị quan đại thần đang nôn nóng đứng đợi. Không có tân lang, tân nương là ta chỉ có thể một mình khấu đầu bái lạy từ biệt phụ hoàng.

Bách Hoa TànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ