Tiểu Dã Phượng Bị Hãn Long Giam Cầm

745 3 1
                                    

  "Không...... Ngô......" tay của Tần Túy Nguyệt đặt trong ngực cường tráng của Hách Liên Sí, cố gắng muốn né tránh môi của hắn "Tránh ra...... n......"

Nàng một bên tức giận, hai chân một bên dùng sức giãy dụa, muốn đá văng hắn ra, nhưng sự giãy dụa của nàng đối với hắn một chút ảnh hưởng cũng không có, hắn dùng đầu gối áp chế chân đang đá lung tung, một tay chế trụ tay nhỏ bé đang chống đẩy của nàng, hướng lên cao.

Tư thế này làm cho bộ ngực của nàng giơ cao, gắt gao cùng hắn dán chặt.

Đầu lưỡi nóng ẩm ướt khẽ liếm môi của nàng, thấy nàng ngậm chặt miệng, không cho cái miệng nhỏ nhắn mở ra, hắn dùng lực cắn môi dưới của nàng một chút.

"A!" Đau đớn làm cho nàng kinh hô, lưỡi nóng cháy của hắn liền thừa cơ tham nhập miệng nàng, tiến quân thần tốc liếm qua hàm răng, quấy đảo trong cái miệng nhỏ mật ngọt.

"Ngô...... n......" Tần Túy Nguyệt phẫn nộ sanh mắt to, cùng cặp lam mâu lửa nóng đối diện.

Nhìn đến trong lam mâu hiện lên một chút dục hỏa thâm nồng, lòng của nàng không khỏi run run. Hắn dã thú cùng hung mãnh xâm lược làm cho nàng hoảng sợ, nụ hôn nóng cháy kia không ngừng cướp lấy hô hấp của nàng.

Hơi thở của nàng dần dần hỗn độn, cũng không nghĩ khuất phục, phấn lưỡi trốn tránh, cố gắng né tránh lưỡi đang càn quấy ở miệng nàng.

"Không......" Tần Túy Nguyệt ra sức phản kháng, muốn chống cự xâm lược của hắn, nhưng lời nói phẫn nộ kia đều bị hắn hôn vào miệng.

Đinh hương né tránh lập tức bị hắn bá đạo bắt giữ, nàng muốn dùng đầu lưỡi đẩy ra hắn, nhưng hắn lại thừa cơ đem phấn lưỡi cuốn lấy càng nhanh, cuồng tứ liếm duyện.

Đầu lưỡi ẩm ướt nóng cháy cùng phấn lưỡi dây dưa, người vì kích động truy đuổi mà tràn ra nước bọt trong suốt, từ khóe miệng hai người chảy xuống, một chút một chút nhiễm ẩm ướt cằm dưới hai người.

Mà trong ngực của hắn cũng nhẹ nhàng chậm chạp cọ xát bộ ngực cao ngất của nàng, cách vải dệt trêu chọc tình dục trong thân thể nàng.

Dần dần, cách quần áo ma sát làm cho nhũ tiêm mẫn cảm đứng thẳng, mà phản ứng cảm thấy thẹn làm cho Tần Túy Nguyệt xấu hổ giận tái mặt.

Hách Liên Sí khẽ liếm qua môi đỏ sưng của nàng, tà tứ nở nụ cười. "Mẫn cảm như vậy nha? Mới cách quần áo nhẹ cọ liền cứng rắn."

Hắn thấp giọng nói, lam mâu nhân vì tình dục mà chuyển thâm, lửa nóng nhìn nàng, bàn tay theo nâng lên miên nhũ, lòng bàn tay ôm lấy, hơi hơi dùng lực nhẹ xoa.

Tần Túy Nguyệt trừng mắt hắn, hô hấp vì người vừa mới hôn mà hỗn độn, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi tựa như đóa hoa, làm cho người ta rất muốn cắn một ngụm; Nhưng cái miệng nhỏ nhắn kia phun ra lời nói mê người, cũng không thuần đến cực điểm.

"Thì tính sao? Một người nam nhân khác khiêu khích ta như vậy, ta cũng sẽ có phản ứng, cũng không phải bởi vì ngươi ── Hách Liên Sí!"

Nàng quật ngạo nhìn hắn, nàng đương nhiên hiểu được phản ứng của thân thể đại biểu cái gì, đã có thể minh bạch, cho nên càng cảm thấy ảo não.

Nàng rõ ràng chán ghét đụng chạm của hắn, liền ngay cả hôn của hắn cũng chán ghét, nhưng mỗi một lần hôn của hắn đều nhiễu loạn hơi thở của nàng, làm cho lý trí của nàng dần dần bị lạc.

Mà hiện tại, chính là nho nhỏ thân thể cọ xát, thân thể của nàng lại đi theo động tình, càng làm cho nàng cảm thấy buồn bực.

Nàng rõ ràng chán ghét của hắn...... Vì sao thân thể không thể kháng cự?

Mà khuôn mặt anh tuấn nâng lên hình cung nụ cười khinh trào càng làm cho nàng cảm thấy tức giận, nhịn không được nói ra lời nói khiêu khích, muốn đánh rơi đi đắc ý trên mặt hắn.

Lời nói của hắn làm cho Hách Liên Sí nheo lam mâu, lửa giận xẹt qua mâu, nhìn tkhuôn mặt nhỏ nhắn kiêu ngạo, nở nụ cười nguy hiểm. "Tiểu Phượng Nhi, nàng cũng thật biết làm cho người ta tức giận, nhưng mà, nàng không nên khiêu khích ta." Ngữ tất, hắn kéo đai lưng của nàng, đem tay nàng trói chặt.

"Hách Liên Sí, ngươi làm cái gì?" Tần Túy Nguyệt bị động tác của hắn dọa đến kinh sợ rống to, hai chân dùng sức đá động.

Hách Liên Sí ngăn chặn chân Tần Túy Nguyệt, đi theo kéo đai lưng trên áo xuống, đem chia làm hai đoạn, đem hai chân của nàng mở ra, rồi cột vào trái phải của cột gường

"Hách Liên Sí! Ngươi hỗn đản này! Rốt cuộc muốn làm cái gì?" Tần Túy Nguyệt giận trừng mắt hắn, hai tay hai chân đều bị hắn trói chặt, mặc nàng giãy dụa như thế nào đều giãy không ra.

Thân thể bị đùa nghịch thành loại tư thế thẹn người này, làm cho nàng vừa sợ vừa giận, hai tay nhỏ bé bị trói lấynắm chặt thành quyền, mắt đẹp cảnh giác nhìn hắn.

"Ta nghĩ sẽ làm cái gì? Ở Hoan Hỉ thành mở thanh lâu nàng không hiểu được sao? n?" Hách Liên Sí nhẹ câu bạc môi, ngón tay khiêu khích nhẹ trượt tới vạt áo.

"Hách Liên Sí, ngươi dám chạm vào ta!" Nàng rống giận, trừng mắt tay không an phận của hắn, ngực vì phẫn nộ cùng hoảng sợ mà kịch liệt nhảy lên.

"Đừng quên, nàng hiện tại là "Vương phi" của ta." Lam mâu thâm trầm gắt gao nhìn chằm chằm nàng, khẩu khí bá đạo mang theo tuyệt đối giữ lấy. "Ta so với nam nhân khác đều có tư cách chạm vào nàng."

"Hách Liên Sí, ngươi đi chết đi!" Tần Túy Nguyệt tức giận đến phát run, nhưng cũng sợ hãi ánh mắt của hắn, bị trói lấy nàng căn bản không thể kháng cự xâm lược của hắn.

"Phượng Nhi thân ái, ta là tính cùng nàng, hai người chúng ta cùng nhau "Dục tiên dục tử"." Hách Liên Sí cười đến khiêu khích, lời nói hàm ý làm cho mắt đẹp xấu hổ não phun hỏa.

Người nàng vì lửa giận mà mâu nhi càng tỏ ra hung, làm cho hắn mê muội, nàng càng cao ngạo, sẽ chỉ làm hắn càng muốn nàng phục tùng.

"Ngươi......" Tần Túy Nguyệt tức giận đến nói không nên lời nói, khuôn mặt nhỏ nhắn phẫn nộ mà đỏ lên, nhưng nàng càng tức giận, liền càng bị khi dễ.

Không được! Nàng phải tỉnh táo lại mới được......

Nàng hít sâu, áp chế tức giận, cao ngạo nhìn hắn.

"Ngươi không phải nói không mẽ mạnh áp bách ta? Nhưng hiện tại đem ta trói đến như vậy? Chẳng lẽ đường đường tướng quân Hãn Long chỉ có thể dùng loại thủ đoạn này để phục tùng một nữ nhân?" Lời nàng mang khinh thị, muốn chọc giận hắn.

Hách Liên Sí nhíu mày, cũng không dễ dàng mắc mưu. "Đem nàng trói lại, đương nhiên là muốn khiêu khích nàng thật tốt, ta nói, ta muốn làm cho nàng khóc cầu ta......"

Khuôn mặt anh tuấn chậm rãi thấp, bạc môi dán tai tinh tế, hắn ở bên tai nàng nhẹ nhàng bật hơi.

"Tiểu Phượng Nhi, phép khích tướng đối ta vô dụng, muốn ta thay nàng mở trói, trừ phi ngươi khóc cầu ta giữ lấy nàng."

Lời nói của hắn làm cho Tần Túy Nguyệt miễn cưỡng tỉnh táo lại, lý trí lại nhanh chóng biến mất, nàng tức giận đến rống giận: "Hách Liên Sí, ngươi hỗn đản này...... A!"

Hắn đột nhiên ngậm lấy tai của nàng, lấy răng nhẹ cắn, làm cho nàng cảm thấy một trận run rẩy, bụng truyền nhanh đến một trận co rút.

Nhận thấy được phản ứng của nàng, Hách Liên Sí nhẹ nhàng nhíu mày, nở nụ cười tà khí. "Nguyên lai, nơi này của nàng là điểm mẫn cảm......"

Đầu lưỡi nóng ẩm ướt khẽ liếm quá khuếch tai, một chút một chút, chậm rãi liếm duyện, lại há mồm ngậm lấy vành tai bạch ngọc mẫn cảm, khiêu khích mẫn cảm của nàng, mà bàn tay to cũng đi theo tiến vào ngăn vạt áo ──

"Không...... A......"

Tần Túy Nguyệt muốn né tránh khiêu khích của Hách Liên Sí, nhưng nàng bị trói lấy căn bản không thể động đậy, khuôn mặt nhỏ nhắn bất luận trốn như thế nào, lỗ tai mẫn cảm luôn tránh lưỡi dài nóng ẩm ướt.

Mà theo hắn trêu đùa liếm duyện, nàng cảm thấy một tia cảm giác tê dại phiếm qua toàn thân, làm cho nàng không tự chủ được dật ra thanh âm ngọt ngấy.

Nghe được chính mình phát ra thanh âm xẩu hổ thẹn thùng như vậy, Tần Túy Nguyệt ngẩn ra, chạy nhanh cắn môi dưới, nhịn xuống thanh âm chán ghét kia.

"Phượng Nhi, thanh âm nàng thật là dễ nghe." Hách Liên Sí ở bên tai nhẹ nhàng tố cáo, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy dáy tai, đầu ngón tay thì đặt trong xương quai xanh xinh đẹp.

Mềm nhẹ lại ái muội phủ lấy làm cho da thịt tuyết trắng nổi lên một trận run rẩy, Tần Túy Nguyệt nhắm mắt lại, cũng không né tránh, cắn chặt cánh môi, quật cường dùng thân thể cứng ngắc chống cự hắn.

Thấy thế, Hách Liên Sí thấp giọng nở nụ cười.

"Phượng Nhi của ta, nàng càng quật cường, càng kích lên chinh phục của ta." Âm ách thanh âm nói xong, môi nóng ẩm ướt chậm rãi dời xuống, nhất nhất liếm duyện qua làn da tuyết trắng

Mà ngón tay cũng cách cái yếm cầm một cái miên nhũ, năm ngón tay chộp lấy, không nhẹ không nặng vuốt ve, lòng bàn tay cách áo lót nhẹ cọ nhũ tiêm mẫn cảm.

Mà môi lửa nóng cũng đi vào một no đủ khác, cách cái yếm há mồm ngậm lấy nhũ tiêm, lấy đầu lưỡi đỉnh làm, ở trên vải dệt nhẹ vòng quanh vòng quanh.

H vănWhere stories live. Discover now