Yeah, I Love You Too!

274 21 2
                                    

Chiếc xe cấp cứu được dừng lại trước cổng bệnh viện, băng ca được đưa xuống khỏi chiếc xe cấp cứu theo sau là một bác sĩ và một vài y tá, họ đẩy nhanh chiếc băng ca tiến vào trong bệnh viện, những tiếng nói "tránh đường" liên tục vang lên. Dừng lại trước phòng cấp cứu và cầu nguyện đó là những gì JooHyun có thể làm.

Ngồi trên ghế chờ, TaeYeon bước đến người cô ấy đầu tiên hỏi thăm không phải là Park SooYoung người đang nằm trong phòng phẩu thuật mà là Bae JooHyun.

"JooHyun, em không chứ?" – Vẻ mặt của cô ấy lo lắng khi nhìn thấy vết máu ở vùng cổ của JooHyun

"Không, em không sao....SooYoung em ấy....." – Một nỗi lo lắng lớn xuất hiện trên khuôn mặt cô ấy, đôi mắt long lanh của cô ấy đang cố kiềm chế nước mắt lại.

"Em đừng lo, em ấy sẽ không sao đâu, mạng của em ấy lớn lắm. Nhưng vết máu ở cổ của em?"

"Là cô SooYoung, cánh tay em ấy đã vô tình rơi vào cổ em sau khi lấy một chiếc lá trên mái tóc của em đó là những gì làm trước khi em ấy bị ngất...."

Cơ mặt của TaeYeon đã dãn ra khi nghe được lời giải thích của JooHyun, cô ấy ngồi xuống cùng JooHyun, đặt tay lên vai cô.

"Đừng lo, con gà đó mạng lớn lắm . Em ấy đã cúng bái thần Cò nhiều năm để có thể sống bất tử mà....Oh, ra rồi." – Cô ấy kéo JooHyun đúng lên khi nhìn thấy cánh cửa phòng cấp cứu được mở ra

"HaWang, em ấy sao rồi?"

HaWang liếc mắt sang người con gái bên cạnh rồi nhìn thẳng vào TaeYeon "Cô ấy đã qua cơn nguy kịch, sẽ được chuyển đến phòng hồi sức, chị cùng em đi làm một ít giấy tờ!"

-

JooHyun mở cánh cửa phòng bệnh sau khi SooYoung được đưa vào, bắt ghế ngồi vào cạnh giường, cô ấy nắm lấy tay SooYoung

"SooYoung à, em biết không? Khi nhìn thấy em bị một gã ném từ trên tầng 48 xuống chị đã rất sợ......Sợ không còn gặp lại em nữa SooYoung à, ước gì chị đến sớm hơn để ngăn chặn việc này lại..." – Cô ấy gục vào tay SooYoung, giọng run run bật khóc, những giọt nước mắt rơi trên cánh tay cô ấy

Nếu nhìn kĩ trên khuôn mặt của SooYoung, JooHyun sẽ nhận ra được cái nhíu mày của cô ấy, nhưng làm quái gì mà giờ này JooHyun cô ấy đi để ý đến cái bản mặt của con Gà đó, cô ấy còn đang bận khóc kia kìa.

JooHyun à, nếu chị mà đến sớm hơn thì bây giờ người nằm đây không phải làm em đâu, hãy cảm ơn vì đó là một sự may mắn thưa chị gái!

Những nỗi lo lắng, sợ hãi, những giọt nước mắt làm cho JooHyun kiệt sức, cô ấy đã gục trên chiếc giường của SooYoung bàn tay nhỏ của cô ấy vẫn nắm chặt lấy bàn tay lớn của SooYoung, hơi ấm bao trùm quanh căn phòng bệnh lạnh lẽo

Hé nhỏ đôi mắt ra nhìn người con gái bé nhỏ, lấy cánh tay còn lại nhẹ chạm lên đầu cô ấy, nó khá khó khăn vì cánh tay dường như bị bó hơn cả chục lốp vải. SooYong giật mình và thu tay về giả vờ ngủ khi người kia khẽ cử động. Hé đôi mắt nhỏ ra lần nữa, nhìn thấy người kia ngủ sau cô ấy thở vào

Ít ra vào lúc này em có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp của chị, chị như một thiên thần rơi xuống trần gian và những tên ác quỷ điều muốn chiếm lấy chị, kể cả em nhưng nó theo nghĩa trắng cơ!

[JOYRENE] Before SunriseNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ