- Á...á....anh..anh.....sao anh ôm tôi ? Đêm qua tôi và anh nằm xa nhau lắm cơ mà. Sao giờ dính vào nhau thế này ?
- Em làm gì mà hét lớn thế ? Mới sáng sớm để chồng con gì ngủ chứ.
Tôi làu bàu rồi quay sang ôm cái gối ngủ tiếp.
- Anh ngồi dậy cho tôi, phải làm rõ vụ lợi dụng này anh mới yên với tôi
- Này, tối qua chính em ôm anh trước chứ ai, em ôm anh thì anh phải biết điều lịch sự mà ôm lại chứ.
Tôi bực mình ngồi phắt dậy.
- Làm gì có chuyện đó, anh lại bịa ra để qua mặt tôi chứ gì ?
- Vâng, thế tối qua có người thế này này...
Vừa nói tôi vừa vờ mỉm cười quàng tay ôm cái gối, thì thầm "Em yêu anh" rồi dụi dụi đầu vào cái gối.
- Đấy tối qua em ko ôm đâu em chỉ làm thế thôi đấy, giờ còn la hét với anh à ?
- Nhưng...., ko được tôi phải đến gặp bố mẹ, tôi phải có phòng riêng không thể như thế này mãi được.
- Khỏi đâu, họ về Canada rồi.
- Anh nói dối, họ không bao giờ về mà không có tôi.
- Tuỳ em thôi.
- Thế thì tôi sẽ gọi cho bố mẹ.
- Đổi số luôn rồi
- Không thể nào.....
Vợ tôi có vẻ khá hoảng, chắc đây là lần đầu bị bố mẹ bỏ lại nơi xa lạ cùng những người không quen biết nên cô bé sợ.
- Sao họ đối xử thế với tôi chứ, đưa tôi sang đây , bắt tôi ở chung với người không quen, bây giờ bỏ tôi lại, không nói với tôi 1 tiếng. Tại sao lại thế chứ ? hức hức...
A! vợ khóc rồi. Làm sao đây ?, tôi chưa bao giờ gặp trường hợp như thế này. Từ trước đến giờ tôi chỉ làm người ta khóc chứ có dỗ dành ai bao giờ đâu.
- Thôi, em đừng khóc nữa. Anh...
Tôi chưa kịp nói hết câu thì vợ tôi bỗng quoắc mắt lên nhìn tôi trông rất giận dữ.
- Tại anh, chỉ tại anh, mọi chuyện đều từ anh ra. Anh đã có bạn gái rồi thì còn nhận lời thực hiện lời hứa đó với bố anh làm gì, để giờ tôi bị thế này đây. Nếu anh không nhận lời thì giờ tôi đã yên lành ở bên kia trái đất rồi. Anh có biết là tôi chưa ôm ai khác ngoài bạn trai tôi không. Giờ thì sao ? Tại anh đấy, đồ xấu xa.
- Anh cũng đâu muốn đâu, chỉ vì bố anh ép.
Đấy phải nói dối thế để yên lòng người đẹp đấy.
- Anh là đàn ông mà, sao hèn hạ thế. Bị bố ép 1 tí thì nằm phục dưới chân à ?. Bỏ cả bạn gái chỉ vì sợ bố mắng, đúng là đồ thỏ đế. Tội nghiệp thay cho bạn gái anh.
Êh, thấy nhịn thì làm tới hoài vậy à ? Dám mắng cả tôi ư ?. Điên lên rồi đấy nhá, đã bảo là không có sức chịu đựng mà cứ thử thách thế à.
- Này tôi hèn hạ thế nào thì còn thua cô, từ Canada mà vẫn mò về đây đấy, có cả bạn trai rồi mà vẫn thế thì còn bảo gì tôi.
- Anh....anh, anh là đồ tồi. Tránh xa tôi ra.
Vợ tôi đẩy mạnh tôi ngã xuống giường rồi chạy vào phòng tắm. Trông thế mà cũng hung dữ gớm. Nhưng tôi có quá đáng ko khi mắng cô ấy trong lúc cô ta bị bỏ rơi thế này ?, lúc nãy thấy cô ấy khóc nhiều lắm. Ôi mà chẳng sao đâu, còn dữ dằn thế chắc chả hề hấn gì. Mà vợ tôi hôm qua còn hiền lành dịu dàng, anh anh em em ngọt ngào lắm cơ mà. Sao hôm nay kì lạ thế nhở ?***
Nó lao vào phòng tắm vì sợ khuôn mặt đẫm nước mắt của mình sẽ bị tên hèn hạ đó nhìn thấy, ngày hôm qua nó còn thấy hắn thật dễ thương khi chịu đồng ý hợp tác cùng nó trong vụ hợp đồng.
Gìơ thì nó thấy ân hận khi hợp tác với tên đó, 1 tên hèn hạ, lợi dụng, dê cụ.
Nó chưa bao giờ ôm ai khác ngoài Ryan, chúng nó chưa có gì với nhau ngoài những cái ôm, thế mà giờ thì sao ? Nó ôm 1 thằng đàn ông khác ngủ suốt cả đêm.
*** ! Nó sợ quá, nó mất phương hướng rồi. Về Canada cũng không được vì visa bố nó giữ, trốn đi thì nó ko có tiền, tiền nó được chu cấp bởi cái thẻ từ bố nó. Tất cả đều do bố cung cấp cho nó nhưng giờ bố nó cách nó 1 vòng
trái đất rồi. Làm sao bây giờ ? Nó sợ quá, sợ những người lạ xung quanh nó, sợ vì nó không có người thân nào bên cạnh, sợ lắm sợ cô đơn, sợ sự xấu xa, lợi dụng, nó sợ nhất là cái tên ngoài kia.
Đúng rồi nó sẽ gọi cho Daniel rồi nó kể cho anh ấy nghe tất cả, nó sang đây lúc đầu là chỉ bảo là sang thăm người thân, 6 tháng sau sẽ về. Nó phải kể sự thật cho Daniel nghe, rồi anh ấy sẽ sang đây đón nó về. Phải rồi phải làm thế.
Nó bấm số của Daniel với tất cả niềm hy vọng nhưng đáp lại nó là giọng nói đều đều không cảm xúc : " Thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại lần sau"
Đấy, niềm hy vọng mong manh của nó đã vụt mất, nó tức tưởi, nghe nghẹn ở cổ. Nó ngoác mồm ra khóc, khóc như chưa từng được khóc. Sao ai cũng bỏ rơi nó thế này.
Vợ tôi ở trong phòng tắm đã gần 30' mà vẫn chưa thấy ra, tôi cảm thấy lo lắng thật sự.
- Tb à, em làm gì trong đấy mà lâu thế ? Em không sao chứ ?
Vừa nói tôi vừa gõ cửa, tôi gõ ngày càng dồn dập.
- Này, ko sao chứ ? Trả lời xem.
- Anh làm gì thế ? Vào có 1 tí mà làm như cháy nhà ấy.
Vợ tôi bước ra với khuôn mặt lạnh tanh như lúc đầu gặp tôi ở sân bay.
- Thì anh sợ em có chuyện gì không hay thôi.
- Cám ơn, tôi ko ngu đến mức thế đâu.
Gì cơ chứ, sao bây giờ là anh anh tôi tôi thế kia.
- Sao ko như hôm qua ?
- Như hôm qua là như thế nào ?
- Thì gọi anh xưng là em, ngọt ngào như hôm qua đấy vợ yêu.
- Thôi đi, đó là chuyện hôm qua, hôm nay khác rồi.
- Là sao ?
- Hôm qua còn bố mẹ tôi ở đây nên phải ngoan hiền, nói thật cho anh biết tôi không biết đến từ ngọt ngào đánh vần sao nữa thì làm gì mà ngọt với anh. Có ngọt thì cũng không tới phiên anh đâu mà nói.
À, thì ra là thế giờ thì trở mặt đấy phải ko ?. Cô cạn tình thì đây cũng cạn nghĩa.
- Được thôi, thế thì lôi hợp đồng ra đây, thêm vào điều khoản cuối cùng của tôi là . Điều khoản 5 : Bên B luôn luôn phải gọi bên A là ANH và xưng là EM trong mọi hoàn cảnh, tình huống ( kể cả khi đang buồn đang giận hay đang trước mặt người yêu )
- Cái gì ?
- Ko muốn à, thế thì giờ tôi sẽ đến văn phòng bố tôi và bảo với ông ấy là tôi muốn cưới cô ngay, chắc chắn bố mẹ cô sẽ đồng ý. Nói trước cô biết, trong tất cả các tình huống tôi luôn là người quyết định đấy.
- Bố tôi chắc chắn sẽ không đồng ý, ông ấy không bao giờ cho tôi lấy chồng ở tuổi này.
- Thế cô nghĩ ông bố của cô dẫn cô về đây làm gì ? Ngoan ngoãn nghe lời tôi đi, có khi lại có đường trở về với người yêu cô đấy------------------------------------------
hello,au đây. Hôm nay đăng hẳn 2 chap cho n máu:)))
BẠN ĐANG ĐỌC
(Chuyển ver) Hợp đồng yêu
Romance-Mày đừng hỏi nhiều,nhức óc quá. Bây giờ tao sẽ hỏi mày,chỉ một câu thôi " Mày yêu Tb Y or N? - No -Mày nói dối. Mày yêu Tb