Chap 11: Ra mắt !

3K 103 2
                                    

Phòng làm việc Chanyeol.

_ Tôi nói bao nhiêu lần rồi, mọi sản phẩm đưa ra phải được kiểm chứng, tại sao chưa gì đã mang cho đối tác xem, các người định giải quyết sao đây ? 

Chanyeol đang rất giận, quát thẳng mặt hai người đang đứng cúi đầu trước bàn.

Họ không dám hé miệng nói câu nào cả, một câu họ nói ra nếu không cẩn thận thì đó sẽ là câu trăn trối cuối cùng.

_ Sehun, lên đây nhanh ! 

Anh ấn nút đỏ trên điện thoại bàn, chưa đầy 2' thì Sehun đã có mặt, căn cứ theo tình hình hiện tại thì cậu sẽ không ngu gì mà ghẹo anh, cứ vào lễ phép thì sẽ toàn thây.

_ Em mau liên hệ với công ty ở Pháp cho anh, đặt lịch hẹn ngày mai anh sẽ qua đó. Còn nữa, việc đấu thầu ở mảnh đất gần trung tâm thương mại, đẩy mạnh lên cho anh, bằng mọi giá phải lấy được.

Sehun nghe rõ từng lời anh dặn rồi sau đó cẩn thận làm theo.

~~~

Từ lúc cơn đau bao tử tái phát thì ngày nào anh cũng gọi căn dặn đủ thứ trên trời dưới đất nhưng đã vài ngày rồi không thấy tung tích gì cả, nghe Kai nói anh rất bận nên cũng không dám gọi điện làm phiền. Hiện tại đang nằm ở nhà, lăn lóc trên sofa mà xem ti vi.

_ Nhóc con, hôm nay nghỉ mà không đi đâu sao ? _ Bà Byun ngồi xuống đối diện cậu.

Cậu ngẩn ngơ lắc đầu.

_ Mau ngồi dậy, khai thật cho ta biết, có phải cãi nhau rồi không ? 

Cậu hoảng hồn ngồi dậy, ngây ngốc nhìn bà, vẫn chưa hiểu bà nói gì.

_ Nhìn cái gì, mau trả lời ! 

_ Cãi nhau gì ạ ? Cãi với ai cơ, mama đại nhân nói gì con không hiểu gì a~ 

_ Còn chối, đừng nghĩ ta không biết gì, có người yêu đúng không, chính mắt ta thấy còn đưa nhau về trước cổng nữa kìa, còn không mau đưa về ra mắt ta hay sao ? 

Bà mở to mắt nhìn cậu, thật ra bà biết từ lâu rồi cơ nhưng đợi mãi mà không thấy cậu nói đành phải ra tay tra hỏi.

Cậu đến nước này là hết đường chối nhưng cậu chỉ cho bà biết cậu có người yêu thôi, còn lại đều không nói ra.

Bà cũng gật đầu nhưng lại muốn gặp mặt, bà lấy uy là mama đại nhân ra lệnh cậu phải đưa về ra mắt nếu không thì cậu sẽ không toàn thây.

Cậu lủi thủi về phòng định gọi anh nhưng chưa gì anh đã gọi đến, vừa bắt máy thì bên tai liền vang lên giọng điệu làm nũng.

_ Bảo bối a~ nhớ em lắm ! 

Cậu khẽ bật cười thành tiếng, ai đời đường đường là tổng giám đốc mà lại có lúc trẻ con như vậy.

_ Anh có bận gì không ? Em có chuyện muốn nói với anh đây ~

_ Anh đang ở nhà, em qua đây với anh được không ? Rất rất muốn gặp em....

_ Được rồi, đến là được rồi đúng không ? 

_ Ừ.....

Vừa tắt máy thì cậu liền thay đồ rồi vội vàng bắt xe đến nhà anh.

|Hoàn| Bảo bốiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ