Chương 12: Tuần trăng mật của anh

137 2 0
                                    


Trung tá Cù là bộ đội có tiếng tăm, luôn được vô số binh lính chú ý nhất cử nhất động, còn hơn cả binh vương, hơn nữa bọn họ vẫn luôn kiêu ngạo về sức mạnh ngoan cường của anh, nay nghe tin anh kết hôn, cái tin ấy lập tức giống như mầm móng mùa xuân lan truyền đến mỗi góc của quân khu.

Đội phó A Tường không kinh ngạc như các đội viên khác, cậu đã sớm hoài nghi đội trưởng của mình có đối tượng kết hôn, nếu không một người say mê huấn luyện quân sự như đội trưởng sao có thể cứ nghỉ phép liền trở về, thỉnh thoảng còn cười đến làm cho lòng người sợ hãi..........Nhưng người vợ này như thế nào, thì ai cũng chưa từng thấy qua.

Anh thừa dịp lúc Cù Thừa Sâm bị một vị thủ trưởng gọi lên mật đàm, tán gẫu với thiếu tá Lục: "Anh nói đội trưởng muốn kết hôn, đại đội trưởng lại không giúp anh ấy, còn muốn ngăn chặn việc xin giấy kết hôn của anh ấy..........Làm vậy không phải là ảnh hưởng đến tinh thần bộ đội sao?"

Thiếu tá Lục là một trong số ít những người trong 'hoa dao' biết chuyện này, anh biết hoàn cảnh của trung tá Cù, biết được trong chuyện này tư lệnh Cù và con trai đang đối đầu nhau, quả thật có chút khó xử.

"Kêu cái gì, đội trưởng nhà cậu kinh nghiệm đối địch phong phú, đại đội trưởng có thế làm gì cậu ta hay sao?"

Hơn nữa, tư lệnh Cù từ trước đến nay rất dung túng cho đứa con trai này, chỉ dựa vào điểm này, Cù Thừa Sâm chắc chắn có thể đánh thắng trận này, việc anh cần làm đơn giản chỉ là dùng tư thế hiên ngang giữ vững lập trường.

"Cũng đúng, thật không nó cách nào tưởng tượng được bộ dáng đội trưởng giơ cơ trắng đầu hàng."

"A Tường, đội trưởng nhà cầu, chỉ cần là điều cậu ta muốn, cậu ta nhất định có thể làm được."

Cho nên, anh ấy mới mạnh như vậy.

Cù Thừa Sâm có thể đạt được cấp bậc trung tá khi chưa đến 30 tuổi, chắc chắn không tránh được quan hệ với các trưởng bối trong nhà, nhưng dựa vào chiến công của anh, cũng đủ đổi lấy quân hàm vinh dự này.

Mỗi khi quân khu có tỷ võ, thi đua, diễn tập..........biểu hiện của anh luôn vô cùng xuất sắc, chứ đừng nói đến 'hoa dao' là một trong những nơi gian khổ nhất trong toàn quân, mỗi nhiệm vụ anh thi hành luôn kề cận với tử thần.

Lúc này tiếu tá Lục đang đứng ở thao trường, nhìn về lá cờ đỏ phấp phới phía trước, nhớ tới ngày Cù Thừa Sâm được thăng chức trung đội trưởng đội hành động hạng nhất.

Anh đã từng hỏi: Cậu liều mạng như vậy, có phải vì gia đình, vì muốn chứng minh cho cha của cậu thấy?

Khóe môi đối phương vẫn thờ ơ, kiêu ngạo như cũ, anh đứng phía dưới quốc kỳ, cao ngất, ngạo nghễ, cực kỳ giống một tay súng bắn tỉa núp trong bóng tối.

Trung tá giơ cây súng trường trong tay lên, nhắm thẳng và lá cờ năm sao đang bay phấp phới trong gió: "Nó."

Không phải vì người khác, cũng không phải vì mình, mà vì ý nghĩa của nó.

Nó tượng trưng cho quốc gia này, tượng trưng cho gia đình, quê hương, cũng tượng trưng cho người bọn họ yêu.

Phải có quá khứ như thế nào, mới có thể làm ột người quân nhân trẻ tuổi như vậy cam nguyện dành hết thời gian, dâng hết tất cả àu áo xanh này.

Tình Yêu Ngọt Ngào Của Trung TáNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ