VOTE trước đi nè
---------------------------Người vừa đến nhìn mọi người trong phòng, nhìn đến Kiều Bạch nụ cười càng thêm sáng chói :”Hình như có chuyện gì à? Bổn thiếu gia đến không đúng lúc rồi sao?”
Mễ Nhạc kéo cánh tay Tô Noãn nói:” Có người đến giúp chúng ta rồi, không sợ.”
Tô Noãn nhìn nam nhân này có chút quen mắt, hơn nữa gia gia tựa hồ đối với nam nhân tùy ý xông vào phòng nghỉ cũng không nổi giận. Lâm lão gia tử nhìn nam nhân mới đến:” Lục công tử đến tìm ai?”
Người bị gọi là Lục công tử, như vừa mới nhìn thấy Lâm gia lão tử, vội chạy đến hỏi: ” Lâm gia lão tử, ngài cũng ở đây sao? đừng đừng gọi con như thế, gọi con Hải Sinh đi ạ, ngài kêu như vậy, ông nội con đánh con gãy chân đó.”
Tô Noãn lúc này mới nhớ đến, hóa ra công tử Lục gia , Lục Hải Sinh, Lục gia cũng là một trong đại gia tộc tại Yến Kinh, nhưng khác với Lâm gia. Lâm gia lão tử là một thế hệ mới phát lên sau này, còn Lục gia lại là gia tộc lánh đời ở Yến kinh, nghe nói cuối thế kỷ trước đã có của cải hùng hậu, sau đến thời kiến quốc thì quyên góp cho quốc gia, tham gia vào chính trị
Mà Lục Hải Sinh chính là hậu nhân xuất sắc nhất của Lục gia, nghe nói Lục Hải Sinh trí sắc vô song, năng lực trác tuyệt. Chỉ là nhìn thế nào cũng thấy không giống như lời gia gia thường khen ngợi.
Kiều Bạch lấy tay che mắt Tô Noãn, âm trầm ở bên tai nói: “Bé cưng, em nhìn chăm chú tên kia quá nhiều !"
Động tác thân mật như thế làmTô Noãn mặt đỏ lên, huống chi bên cạnh còn Mễ Nhạc, nàng đỏ mặt kéo tay Kiều Bạch ra, thấp giọng nói: “ Em bất quá là xem anh ta lớn lên cũng không đẹp bằng ông xã !”
Kiều Bạch đắc ý cười cười, gật gật đầu, buồn cười: “Xác thật, không bằng!”
Một bên Mễ Nhạc phụt một tiếng cười, “Đúng đúng đúng, tớ lần đầu tiên thấy gia hỏa này cũng cảm thấy quá không đáng tin, cậu xem gương mặt kia quả thực không giống lời đồn là trí sắc vô song!”
Tô Noãn tâm cả kinh, “Mễ Nhạc, cậu…… anh ta không phải là tới tìm cậu đi?”
Mễ Nhạc khinh thường nhìn Tô Noãn, : “ tớ vừa mới nói giúp đỡ a!”
“Các người?” Tô Noãn lại nhìn Lục Hải Sinh, kinh ngạc hỏi.
Mễ Nhạc hừ một tiếng tựa hồ cam chịu.
Kiều Bạch nhàn nhạt đem tầm mắt ném ở Lục Hải Sinh trên người, như suy tư gì suy nghĩ một lát, đối Mễ Nhạc nói: “ Tên đó không xứng với cô!”
Mễ Nhạc sửng sốt, giống như không ngờ, tiếp theo nhìn xem Lục Hải Sinh lại nhìn xem chính mình, bật cười.
Tiếng cười này liền kinh động Lục Hải Sinh đang vừa ân cần thăm hỏi vừa khoe khoang, hắn nhíu mày nhìn mắt Mễ Nhạc:“Nhạc Nhạc a, anh bất quá chính là đi vệ sinh một tý, ra tới liền nghe người ta nói em bị đánh! Tìm hơn nửa ngày mới nghe nói Lâm gia gia tới làm chủ, em lại không nói với anh làm anh ở bên ngoài lo lắng, như thế nào còn không tâm không phổi cười!”

BẠN ĐANG ĐỌC
Song Diện Tổng Tài Sủng Thê Chỉ Nam
RomanceVăn Án: Ngay ngày đính hôn, người chị cùng cha khác mẹ với Tô Noãn đã đường đường chính chính cướp vị hôn phu của nàng nhưng không một ai trong gia tộc họ Tô lúc đó vì nàng mà lên tiếng, suy cho cùng Tô gia ai ai cũng nhìn nàng vô cùng chướng mắt...