Một
Sáng sớm hôm nay thức dậy, Lâm Mộc Nam ngay lập tức gọi điện thoại cho thư ký Thẩm Thường Khiêm của cậu, vui vẻ không hold nổi hỏi đối phương, doanh thu của công ty ngày hôm qua.
Thẩm Thường Khiêm nhìn đồng hồ, đúng năm giờ sáng, ngáp một cái rồi nói: "Lâm tổng, dựa vào báo cáo của phòng tài vụ ngày hôm qua, là ba triệu hai trăm bốn chục ngàn."
(*) 3 triệu 240 ngàn tệ xấp xỉ 10 tỷ 9 tiền việt.
Trong đầu Lâm Mộc Nam tính nhẩm thật nhanh một phen, không nhịn được chống nạnh đứng ở trên giường cười khà khà: "Đủ rồi đủ rồi!!!"
Đầu óc Thẩm Thường Khiêm mơ hồ, anh làm thư ký cho Lâm Mộc Nam được một năm, những vẫn có chút không hiểu nổi đường não chạy bất chợt của tổng tài nhà mình: "Cái gì đủ rồi?"
Lâm Mộc Nam nói một câu sốc người: "Đủ tiền bao dưỡng rồi! Bây giờ anh đi liên hệ với người đại diện của Phí Mạo, nói em muốn bao dưỡng Phí Mạo!"
Một cái ngáp của Thẩm Thường Khiêm mắc nghẹn trong cổ họng, kinh hãi sém nữa lăn từ trên giường xuống.
Lâm Mộc Nam sinh hoạt trong sáng, công tác nghiêm túc, chưa tới ba mươi nhưng lại mang một khuôn mặt con nít, nói thẳng ra là một vị tổng tài đàng hoàng, bảo cậu là học sinh cấp ba đều sẽ có người tin, thế mà cũng muốn chơi bao dưỡng!?
Thẩm Thường Khiêm lau hạt mồ hôi chảy trên trán, giọng điệu nhẹ nhàng, như một bà má già, nói với Lâm Mộc Nam: "Lâm tổng à, bao dưỡng là cách chơi của tổng tài công ty giải trí, chúng ta là công ty khoa học kỹ thuật đứng đắn, không chơi trò này."
Lâm Mộc Nam đang đứng trước tủ đồ chọn quần áo, nghe nói như thế, gật gù hỏi: "Anh nói cũng đúng, vậy em nên làm gì bây giờ?"
Thẩm Thường Khiêm bật thốt lên: "Đương nhiên là không bao dưỡng rồi!"
"Không được không được," Lâm Mộc Nam lắc đầu như trống bỏi, "Như vậy đi, anh đi nói, em mời Phí Mạo đến bóp vai đấm lưng giúp em."
Thẩm Thường Khiêm kinh sợ, thật sự té từ trên giường té xuống.
Lâm Mộc Nam không nghe thấy tiếng bịch, cậu còn đang đứng trước tủ quần áo lầm bầm lầu bầu: "Đây cũng tính là bao dưỡng rồi chứ? Đứng đắn như vậy mà."
Hai
Công ty Lâm thị là công ty mới nổi trong hai năm qua, chủ yếu nghiên cứu sản phẩm điện tử, tổng giám đốc Lâm Mộc Nam hai mươi tám tuổi, thông minh cực cao, tốt nghiệp trường đại học danh giá ở nước ngoài. Sau khi về nước mở công ty này, tương lai hoàn toàn tươi sáng, còn được truyền thông bên trên điểm danh tuyên dương.
Thẩm Thường Khiêm thao thao bất tuyệt một lúc lâu, khiến cho hai hàng mày thanh mảnh của người ngồi đối diện nhăn lại, cắt ngang anh: "Thẩm thư ký, rốt cuộc anh muốn nói cái gì?"
Vạn Hoan Hoan đã qua tuổi ba mươi, hơi nhướng mày, liền trông có chút hung dữ, Thẩm Thường Khiêm hàm hồ một lát, chính là lời không ra khỏi miệng được, chỉ đành nói: "Lâm tổng của chúng tôi, rất yêu thích Phí Mạo tiên sinh..."
BẠN ĐANG ĐỌC
LÂM TỔNG CHỈ BẠN CÁCH YÊU ĐƯƠNG
General FictionTác giả:Đại Thanh Q3 Thể loại:Đam Mỹ, Điền Văn, Sủng, Đoản Văn Nguồn:mrdowner.wordpress.com Trạng thái:Full Thể loại: Hiện đại, đoản văn, điềm văn, ôn nhu đảm đang công x nhuyễn manh nhược thụ. Một câu chuyện tình yêu giữa vị minh tinh cùng tổng tài...