Chương 9: Ngay Từ Đầu Đã Sai Lầm Rồi Sao?

1.6K 58 0
                                    

Văn phòng cục trưởng cục công an thành phố A, bởi vì áp lực công việc mà cục trưởng Đỗ vẻ mặt nôn nóng không ngừng đi qua đi lại trong phòng. Đi được vài bước ông lại liếc mắt nhìn bản báo cáo rất dày trên bàn, sau khi liếc mắt xong ông lại bắt đầu đi, nhưng bước chân so với lúc trước lại nhanh hơn vài phần.

"Cộc cộc" sau khi nghe thấy tiếng gõ cửa, cục trưởng Đỗ mới thu bớt biểu cảm trên mặt, ông quay lại ngồi vào bàn làm việc, sau đó mở miệng để người kia bước vào.

"Cục trưởng Đỗ, bác tìm cháu."

"Ngồi xuống đi, cậu đọc bản báo cáo này đi." Cục trưởng Đỗ ném bản báo cáo tới trước mặt đội trưởng Phạm, trên mặt tuy không có biểu cảm gì nhưng giọng điệu lại vô cùng không tốt.

Đội trưởng Phạm hồ nghi cầm lấy bản báo cáo, trong lúc đó còn vụng trộm quan sát vẻ mặt của lãnh đạo nhưng cái gì anh cũng không nhìn ra. Khi mở trang thứ nhất, vẻ mặt không nghiêm túc ban đầu của đội trưởng Phạm lập tức trở nên nghiêm trọng khác thường.

"Cục trưởng Đỗ, báo...báo cáo này chuẩn xác không?"

"Chuẩn xác không? Cậu lớn tiếng đọc cho tôi, rồi nói cho tôi biết báo cáo này có đúng không." Cục trưởng Đỗ nhìn trợ thủ đắc lực trước mắt, giọng nói bởi vì bực mình mà có chút lớn tiếng.

Ông vẫn luôn ưng ý Tiểu Phạm này, anh đã có nhiều năm làm đội trưởng đội cảnh sát, thái độ làm người cũng trầm ổn nghiêm túc, sẽ không để xảy ra tai vạ gì nhưng hiện tại xem ra, anh vẫn còn thiếu sót nhiều lắm.

Phạm Vinh thấy cục trưởng Đỗ phát hỏa, nhưng anh cũng không dám phê bình kín đáo, chỉ một mực chuyên chú đọc nội dung trong bản báo cáo.

"Người chết được đặt trong túi nhựa polyethylene, được lớp nhựa bao bọc, cho nên trong quá trình phân hủy gương mặt không bị phù, khung xương vẫn đầy đủ, nhưng xương sọ vỡ nát."

"Người chết là một phụ nữ trẻ, tầm từ 18 – 22tuổi, cao chừng 160 cm, chủng tộc không rõ lắm, nghi là vận động viên quần vợt, bảy tuổi cổ tay từng bị chấn thương, có thể là do đi xe đạp bị ngã, hai tuần sau khi vết thương cũ chưa lành, người này lại tiếp tục đi xe đạp, vì vậy lại bị nặng lên."

"Vết thương ở đầu không phải là vết thươngchí mạng, đầu tiên là do bị đâm, từ năm đến sáu nhát, là do dao găm quân dụng ka-bar, ngón tay có vết thương do tự vệ chứng tỏ khi ấy người chết có phản kháng, đến lần thứ ba, thứ tư mới chính là vết thương chí mạng, sau đó người chết ngừng phản kháng."

"Xương tay của người chết bị tổn thương rất nặng, chắc chắn đây là do dao của hung thủ tạo thành, vì móng tay bị rơi ra, xương sọ bị vỡ là do cây búa nặng khoảng 9 kg đánh từ bốn đến năm lần tạo thành, trong xương sọ người bị hại còn chứa thành phần của tảo silic."

"Đây không phải do nhất thời xúc động mà phạm tội, bởi đây không phải nơi lần đầu tiên người chết bị thương, hơn nữa người chết còn bị đánh nát mặt, rút hết móng tay, cởi bỏ toàn bộ quần áo và tư trang, nhấn chìm xuống đáy nước. Hung thủ cố gắng tranh thủ thời gian nhiều nhất để che dấu thân phận người chết."

Sau khi đọc xong toàn bộ nội dung trong bản báo cáo, đội trưởng Phạm nhìn xuống chữ kí bên dưới, chữ viết rất ngay ngắn, không hề giống với chữ viết như rồng bay phượng múa của pháp y, khiến người ta không hiểu nổi đang viết cái gì. "Tiếu Đồng" đội trưởng Phạm theo bản năng đọc lên cái tên này, sau đó anh ngẩng đầu lên nhìn cục trưởng Đỗ, trong mắt tràn ngập kinh ngạc cùng với không thể tin.

"Bây giờ, cậu còn muốn hoài nghi tính tin cậy của bản báo cáo này sao?" Cục trưởng Đỗ nghiêm mặt nhìn ái tướng đắc lực của mình, giờ phút này, ông chỉ muốn cho anh một cái tát thật mạnh.

Đã bao nhiêu năm làm cảnh sát rồi, lại còn có thể phạm phải sai lầm sơ đẳng như vậy, vậy mà có thể xác định sai thân phận bị hại ngay từ đầu.

"Cục trưởng Đỗ, giáo... giáo sư Tiếu làm sao có thể từ một bộ hài cốt phát hiện ra nhiều điều như vậy. Hơn nữa, mới nhìn một bộ hài cốt mà có thể biết được đối phương là vận động viên quần vợt, còn có lúc 7 tuổi đi xe đạp bị ngã, một tuần sau lại bị ngã xe đạp tiếp, cái này làm sao có thể biết được chứ." Đội trưởng Phạm nói lời này không phải vì muốn trốn tránh trách nhiệm, mà bởi vì bản báo cáo này thật sự khiến người ta khó có thể tin nổi.

Nếu thật sự từ một thi thể mà da thịt đã bị thối rữa hết, chỉ còn lại khung xương có thể nhìn ra nhiều điều như vậy, vậy giai đoạn trước bọn họ cật lực điều tra còn có ý nghĩa gì?

"Từ khớp xương có thể biết được tuổi tác, từ xương chậu có thể biết được giới tính, trên xương vai người chết có vết rách sụn viền, đây là vết thương do vận động, mà vận động viên quần vợt mắc phải nhiều nhất. Con người trong từng giai đoạn chỉ cần bị thương đến xương cốt nhất định sẽ lưu lại dấu vết, từ đó có thể dễ dàng phán đoán ra vết thương được tạo thành ở giai đoạn nào."

"Đội trưởng Phạm, anh cảm thấy tôi giải thích như vậy đã đủ rõ ràng chưa?" Đột nhiên ở cửa phòng vang lên một giọng nói khiến cả cục trưởng Đỗ và đội trưởng Phạm đều giật mình.

Chờ đến khi nhìn thấy rõ người đến là ai, cục trưởng Đỗ liền nhanh chóng đứng lên, bước nhanh đến trước mặt người đó, nhiệt tình vươn hai tay ra. Mà người đó chỉ thản nhiên vươn một tay ra nắm nhẹ một cái sau đó lại nhanh chóng rút tay về.

Chồng À! Anh Thật Quái Gở - Nara NgưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ