Chương 46 : Đột kích

288 25 0
                                    

Mơ màng nghe được có người gọi mình, cô từ từ mở mắt liền nhìn thấy hai nam nhân vì cô mà lo lắng chau mày, nắm vai cô lay mạnh.

- T/b, nàng tỉnh rồi?!

- Chuyện gì vậy?

. Cô ngồi dậy, cơn đau đầu ập tới làm cô choáng váng.

- Chúng ta về rồi hẳn nói, ở đây lạnh lắm!

. Hắn cùng Tam vương gia đưa cô trở về phủ, trên đường về hắn mới kể cho cô nghe, hoá ra trong tiềm thức của cô mà với đến nắm cái gì đó may mắn lại nắm được một cành cây, nhưng với sức nặng từ trên rơi xuống như vậy nên cành cây mém chút đã gãy, cũng may một hắc y nhân võ công cao cường cứu lấy cô sau đó liền bỏ đi không nói một lời, hắn cho người đuổi theo để hậu tạ nhưng Hoseok ngăn lại bảo trước hết nên mang cô bình an mà trở về.

-----------

. Đoàn quân của Thất vương gia sau bao ngày đi đường vất vả thì dừng lại nghỉ ngơi ngoài bìa rừng, Hayeon một thân một mình loay hoay tìm cách dựng cái lều nhỏ của mình nhưng mãi không được.

- Ngươi ngồi nghỉ ngơi một chút đi, yếu đuối như ngươi sao có thể tự mình dựng lều được, lại còn không lên tiếng nhờ người khác, ngươi tính khi trở về thì chạy đi nói với T/b là bổn vương bạc đãi ngươi sao?!

- Nô tì không có.

. Tuy lời Thất vương gia nói là vậy, nhưng lại đích thân dựng lều cho nàng làm Hayeon hai má đỏ hồng một mảng. Đến chiều tối, Hayeon cứ đi qua đi lại trước lều của Jimin, linh tính mách bảo có điềm không lành.

- Hayeon, ngươi vào đây.

. Nghe hắn gọi nàng liền đi vào đầu cúi xuống hành lễ.

- Vương gia có gì căn dặn?

- Không có gì, bổn vương thấy ngươi cứ đi tới đi lui ở ngoài, lo lắng chuyện gì sao?

- Nô tì....

. Hắn bỏ cuốn sách xuống nhìn về phía Hayeon ý bảo nàng cứ nói.

- Nô tì cảm thấy bất an trong lòng, không biết ở nhà tiểu thư có xảy ra chuyện gì hay không?

- Ngươi đừng quá lo lắng, T/b sao có thể xảy ra điều gì được.

- Nô tì không biết, chỉ thấy trong lòng bồn chồn khó tả, như có gì đó không hay sẽ đến, lành ít dữ nhiều.

- Nếu ngươi sợ thì tối nay cứ ở lại lều của bổn vương đi.

. Hayeon đơ người, sau đó liền vui vẻ khuôn mặt đỏ ửng lên. Người gì mà dễ ngại ngùng.

- Hayeon, lại đây.

. Hayeon tiến lại chỗ của hắn, đây là lần đầu tiên nàng được lại gần hắn như vậy, tim đánh trống liên hồi. Nàng nhìn thấy hắn viết lên một mẩu giấy nhỏ hai chữ " Tiêu Kì " sau đó cuốn lại nhét vào một cái ống gỗ nhỏ, lấy từ thắt lưng ra một cây sáo trúc đẹp sắc sảo, trong tay áo còn lấy ra một ống gỗ nữa to hơn ống ban nãy rồi đưa nàng.

- Vùng này là Tiêu Kì, ống lớn là pháo tín hiệu, khi cần mới mở ra, lập tức sẽ có người đến cứu viện.

- Nhưng người đưa cho nô tì làm gì? Nô tì đâu biết dùng những thứ này. Người cứ giữ lấy đi, khi cần có thể giúp người.

Xuyên Về Làm Sủng Phi [ BTSXGIRL ] [ TAEHYUNG | V ] [ CHUYỂN VER ] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ