"...chuyến tàu tới aa sắp cập bến. xin thông báo lại, chuyến tàu tới aa sắp cập bến. quý khách vui lòng kiểm tra lại tư trang và cầm theo đồ đạc..."
chớm xuân. không khí còn thoang thoảng hơi lạnh, những giọt mưa lất phất nhảy múa trên nóc xe.
reigen ngáp to. anh thấy mình thật mệt mỏi và rất buồn ngủ.như một lão già.
anh vươn vai và nghe thấy tiếng xương cốt răng rắc.
già thật rồi.----
shigeo mơ màng dạo bước trên con đường phủ đầy sỏi đá. tiếng lộc cộc dưới chân vang lên nghe thật vui tai, nhưng cậu đâu có quan tâm.
tóc bùi nhùi và mắt nhòe nhoẹt. mà hình như miệng cậu còn chảy nước miếng ra nữa. có không nhỉ? shigeo nhanh tay quệt qua miệng. không sao rồi. nếu tình huống đó xảy ra, và sư phụ nhìn thấy, chắc cậu chết mất..
ánh đèn vàng nhạt rọi xuống mặt đất, xuống khuôn mặt của reigen.
thật ấm áp và mềm mại.
shigeo lắc mạnh đầu. mình sao vậy? cậu căng mắt trông lại.
sư phụ đang nhăn nhó với cái mặt hết sức vô duyên và có râu mọc lún phún dưới cằm. sư phụ chỉ là sư phụ mà thôi. shigeo hít sâu.
mùi hoa cỏ dại, mùi đất. bụi bay dưới ánh sáng. trăng mờ dần...
3 giờ 36 phút sáng.
"nhanh lên nào, mob."-----
linh hồn nhuốm một màu đen kịt. những giọt nước long lanh tựa ảo ảnh rơi lã chã xuống nền đất ẩm sương, phát sáng rồi tan biến.
một sự tồn tại mong manh đến đáng thương...
linh hồn động đậy. mắt hắn đỏ lên và đục ngầu, bàn tay nhọn hoắt những cái vuốt khẽ co giật.
"ta đã không đạt được ước nguyện của mình... giờ kể chuyện đến đây là kết thúc...
sẵn sàng đón nhận cái chết đi."dimple giật nảy mình. "ấy, shigeo! lẹ lên đi!", hắn gào lên.
shigeo vẫn điềm tĩnh.hồn ma lao tới. những tia đen kịt bắn ra khỏi người hắn.
shigeo đưa tay lên.
một nguồn sáng vụt ra và bao trùm ác linh đáng thương kia.
cỏ bay tứ tung. cây cối nghiêng ngả. mây khẽ bay. luồng gió tắt."...ngươi có thể hoàn thành ước nguyện của chính mình không?" giọng nói khô khốc của bóng đen kia còn văng vẳng, như chứa cả những nuối tiếc và đau đớn... thật xót xa.
một linh hồn đáng thương đã không thể cứu rỗi được ai và không được ai cứu rỗi.biết đâu đấy, hắn đã từng tốt đẹp chăng?
"... những cô gái ta yêu cứ dần biến mất. từng người một, lên báo vì được tìm thấy xác đâu đây.
ta thức dậy, và ngửi thấy mùi tanh của máu.
những con dao đỏ lòm và những ngón tay mảnh khảnh, rời rạc..."
"..."
"có lẽ ta đã giết họ trong giấc ngủ chăng? vậy nên, sau khi suy nghĩ kỹ càng,
ta đã tự sát.
để giải thoát chính linh hồn ta khỏi sự cô đơn..."tuy vậy, việc yêu nhiều người con gái như vậy sau khi người cũ mất đi, có phải quá ích kỷ sao.
shigeo đã nghĩ nhiều. cậu đứng và nhìn trân trân vào mũi giày dính đất cát.
và nghĩ thầm.
"...
ước nguyện của mình là gì?"
BẠN ĐANG ĐỌC
|reigen•mob| futiled
Fanfiction"nếu biết không giấu được thì sao phải cố chứ." reigen•shigeo 40219