Chương 48

759 19 0
                                    

Lúc Bạch Phong Hoa đấu với Quan Dạ Hi, Nam Hoa Vương cùng Phó Vũ Ninh cũng đấu với hai thí sinh Thành Thiên quốc. Cuộc chiến mở màn.

Gió giật!

Bạch Phong Hoa cùng Quan Dạ Hi hai người rút kiếm ứng chiến, tiếng nổ ầm vang toàn bộ hội trường, không ít người lỗ tai bị ong ong, lập tức đưa tay che hai lỗ tai. Khoảnh khắc đó, chiến khí màu trắng mạnh mẽ phát ra từ hai người, càng ngày càng mãnh liệt, hoàn toàn đem hai người bao phủ ở tại bên trong. Mọi người chỉ nhìn thấy trên lôi đài chiến khí màu trắng lan rộng. Nhưng chỉ có người tu vi cao mới thấy rõ ở lôi đài rốt cuộc đã xảy ra cái gì.

Bạch Phong Hoa cùng Quan Dạ Hi cứ đấu như vậy, Bạch Phong Hoa mỉm cười, Quan Dạ Hi quả nhiên có chút thực lực nhưng vẫn không phải đối thủ của mình!

"Phá!" Bạch Phong Hoa khẽ quát, chiến khí cả người bỗng nhiên ngưng tụ thành vô số mũi nhọn sắc bén nhỏ như kim châm, như mưa to đánh úp về phía Quan Dạ Hi.

Mắt Quan Dạ Hi trừng lớn, một chiêu này, không phải là chiến kỹ của Tần Môn Ngọc sao? Bạch Phong Hoa chỉ nhìn qua một lần, đã học được chiến kỹ độc môn của Tần Môn Ngọc?

Quan Dạ Hi quả thật không đơn giản, tại thời điểm quan trọng đó, hắn vận toàn lực vào mũi chân, nhanh chóng thối lui, bảo kiếm trong tay hướng về phía Bạch Phong Hoa vung lên, một đạo chiến khí màu trắng bàng bạc vọt đến như hồng thủy, đánh lui vô sô kim châm chiến khí, lại đánh chúng ngược về phía Bạch Phong Hoa.

Bạch Phong Hoa nhẹ nhàng nhảy, nhảy lên giữa không trung, tránh được uy lực thật lớn của chiến khí, phi thân huy kiếm đánh thẳng vào mặt Quan Dạ Hi!

Các thiếu nữ quý tộc của hô to đầy kinh hoàng Thành Thiên quốc, khuôn mặt tuấn mĩ của Quan Dạ Hi sẽ bị hủy?

Giờ khắc này,các thiếu nữ vừa sợ vừa hận. Trong lòng đều rủa Bạch Phong Hoa xấu nữ, tuyệt không bận tâm khuôn mặt tuấn tú của Quan Dạ Hi.

Quan Dạ Hi không chút hoang mang, cũng giơ kiếm đón nhận.

Hai bóng dáng gặp nhau ở giữa không trung !

Hai luồng chiến khí do hai người phát ra giữa chạm vào nhau không trung , hai thanh bảo kiếm đánh nhau, chiến khí bàng bạc theo đó mà đi ra, giống như những thiên nữ( nữ nhân của trời) rải những cánh hoa tung bay trước gió. Tiếp theo, toàn bộ chiến khí đánh ngược lại đều bắn xuống dưới, bắn về bốn phương tám hướng.

"Phốc phốc" vô số tiếng trầm đục vang lên. Chiến khí sắc bén đến đáng sợ bắn trên lôi đài, bắn chung quanh lôi đài. Hình thành vô số hố sâu nhỏ, nhìn mà ghê người.

Trên lôi đài khác, bốn người ngừng chiến đấu, toàn bộ huy kiếm tự vệ. Mà trong mắt bọn họ cũng tràn ngập kinh hãi, không nghĩ tới Bạch Phong Hoa cùng Quan Dạ Hi chiến đấu kịch liệt như thế, thực lực của hai người làm cho người ta sợ hãi mà than thầm.

"Bạch Phong Hoa, ta càng ngày càng vừa ý ngươi ." Bạch Phong Hoa cùng Quan Dạ Hi rơi xuống đất, nụ cười Quan Dạ Hi trên mặt càng lớn, đáy mắt lộ vẻ cực nóng cùng vừa lòng.

"Quan Dạ Hi, ta cũng càng ngày càng vừa ý ngươi." Bạch Phong Hoa cười lạnh một tiếng.

Quan Dạ Hi vừa muốn nói, trên mặt lại cảm thấy hơi hơi ngứa, vươn tay sờ, trên mặt rõ ràng xuất hiện một miệng vết thương, tơ máu đỏ sẫm chậm rãi lưu lại trên mặt.

Thịnh thế Phong HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ