Chương 5

11.9K 528 8
                                    

Kim Tại Hưởng bực dọc trong lòng nửa tin nửa lại không tin . Điền Chính Quốc hóa ra lại là con người thâm hiểm như vậy .

Bực tức trong người khiến hắn không thể nào kiểm soát được . Bước nhanh chân xuống cầu thang mắt đảo quanh biệt thự , thấy bóng dáng đã muốn tìm hắn quát lớn .

-- " ĐIỀN CHÍNH QUỐC , TÔI THẬT KHÔNG NGỜ CON NGƯỜI CẬU LẠI NHƯ VẬY ." _ Điền Chính Quốc khó hiểu nhìn hắn , mồm khẽ lẩm bẩm .

-- " Anh ... Anh làm gì vậy ." _ Lúc này mặt cậu không còn một giọt máu .

-- " TẠI SAO CẬU DÁM HẢ ? CÒN DÁM ĂN CẮP TẬP TÀI LIỆU CỦA TÔI ! CẬU TO GAN THẬT , CÓ PHẢI CẬU CHÁN SỐNG RỒI KHÔNG ? " _ Quát lên tay chân mất kiên nhẫn mà tiến tới phía cậu .

' BỐP '

Thanh âm chói tai vang lên , Điền Chính Quốc ngạc nhiên mở to mắt . Một tay ôm má nước mắt cũng chợt rơi xuống vài giọt lăn trên gò má .

-- " Anh ... Em ... không có lấy ... Có lấy ... Đối với em cũng ... cũng chẳng ... Có ích gì ." _ Sợ hãi mà co rúm người lại mặt cúi thấp xuống .

-- " VẬY TẠI SAO NÓ LẠI TRONG PHÒNG CẬU ? CẬU ĐỪNG CÓ MÀ LẤY NƯỚC MẮT RA DỌA TÔI ." _ Không thuyên giảm được cái tức trong người hắn mà còn làm hắn tức thêm . Điền Chính Quốc cậu mệt mỏi rồi .

-- " Em ... Không ... Lấy ." _ Vẫn là không chịu oan ức cho mình Điền Chính Quốc nửa nức nở nửa nói .

Không muốn đôi co với cậu càng không muốn nhìn thấy bản mặt cậu . Hắn sai người nhốt cậu vào nhà kho nơi nhiều chuột , gián ... Cậu sợ chuột , cậu sợ đến hận nó .

-- " Không ... Đừng ... Tại Hưởng ... Anh phải tin em ." _ Gào khóc mà xin tha nhưng hắn lại bỏ ngoài tai những câu nói xin tha của cậu . Kim Tại Hưởng ... Tôi hận anh . 

Ngồi một góc trong nhà kho ẩm mốc Điền Chính Quốc co rúm người lại . Phải ba mẹ không còn bên cậu để bảo vệ cậu nữa . Cậu không còn là một Điền Chính Quốc bé nhỏ của ba mẹ nữa . Hiện tại cậu đã lớn rồi , nhưng sao mọi ám ảnh của kí ức cứ ùa về trong tâm trí cậu .

(( BA MẸ CON NHỚ HAI NGƯỜI ))

Tự dặn bản thân phải thật mạnh mẽ khi đứng trước mặt hắn , tự dặn bản thân không được khóc trước mặt hắn vì biết hắn ghét nhất là nước mắt . Tự dặn bản thân ... Không được yêu hắn nhiều quá . Nhưng sao ... Không làm được  .

Mệt mỏi mà thiếp đi , cậu muốn ngủ một giấc thật ngon lành , mãi mãi cũng không muốn tỉnh lại ...

( Chuyển Ver) (Vkook) :"Đau"Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ