ONE SHOT

265 17 0
                                    


Suỵt, mình muốn ... ầy!

Thật ra thì Vương Tuấn Khải là một tên rất không có nguyên tắc, hắn thích dựa lên người khác, đừng nói là Bạng Hổ hay là Mã Tuấn, Vương Tuấn Khải đều tự động coi hai người bọn họ là hai miếng thịt đệm, muốn là cứ dựa mọi lúc mọi nơi.

Cái kiểu không có nguyên tắc này mà hễ dính đến Dịch Dương Thiên Tỉ liền trở thành - đặc biệt không có nguyên tắc.

Một lần dựa vào người Dịch Dương Thiên Tỉ hắn liền bám chết không tha, xem TV phải dựa, ngồi trong xe phải dựa, về sau còn hay ho đến mức ăn cơm cũng phải dựa, Thiên Tỉ tựa như dòng nước tươi mát, Vương Tuấn Khải tựa như miếng bọt biển, hễ dính vào Thiên Tỉ lại gỡ mãi không ra.
Đối lập với Vương Tuấn Khải, Thiên Tỉ thực chất là một người rất có nguyên tắc, cậu không mặn mà gì với việc cùng người khác tứ chi tiếp xúc, bất luận là đối với mấy anh trai nghệ sĩ cùng hợp tác, hay là với mấy chị gái vũ công, Thiên Tỉ đều một hai không đụng chạm gì, kiểu như trên cơ thể mấy người đó toàn là gai nhọn vậy, nhỡ mà bị nó đâm trúng thiệt không hay nha, Thiên Tỉ nghĩ thế.

Nguyên tắc của Dịch Dương Thiên Tỉ đến chỗ Vương Tuấn Khải lại có hơi mất đi công dụng, cái lúc mà tên mềm mềm nhão nhoẹt như Vương Tuấn Khải dán trên người Dịch Dương Thiên Tỉ, trong lòng cậu cự tuyệt lắm, mà miệng thì lười mở, chỉ có cơ thể là vô cùng tự nhiên xê dịch đi chỗ khác.
Mà lúc này đây, Vương Tuấn Khải cùng Dịch Dương Thiên Tỉ đã là một khối hợp thể, Thiên Tỉ dịch đến đâu Vương Tuấn Khải cũng theo đến đó, người hệt như không xương cứ một mực dính chặt lấy Thiên Tỉ, còn thiếu mỗi ôm ôm ấp ấp con người ta mà thôi.

Vương Tuấn Khải dĩ nhiên là cũng muốn ôm ôm ấp ấp Thiên Tỉ rồi, lúc ngủ Thiên Tỉ thích ôm gấu con, sau lại thích ôm Kuma, lại thêm sau nữa thì thích ôm sư tử nhỏ, đương nhiên cũng không thiếu phần mấy con thỏ xấu muốn chết của Vương Tuấn Khải tặng.

Vương Tuấn Khải nghĩ Thiên Tỉ cũng thật là hoa tâm quá đi, không giống như hắn, một mực chỉ muốn ôm mỗi mình Thiên Tỉ ngủ thôi hà.

Cái ý niệm này một ngày một mãnh liệt, nhất là vào giai đoạn Dịch Dương Thiên Tỉ trưởng thành.

2000er tính theo tuổi mụ thì đã được 18 tuổi rồi, Vương Tuấn Khải thấy rằng mình không cần phải kiêng kị cái quái gì nữa, lúc dán trên người Thiên Tỉ tay hắn bất giác thò vào trong áo, thản nhiên sờ nắn eo người ta.

Dịch Dương Thiên Tỉ bị sờ nhảy dựng như bị giật điện, lập tức kéo lại áo cho ngay ngắn, vô cùng ngờ vực hỏi hắn :" Anh làm cái gì vậy hả?"

" Hả! Anh vô tình luồn vào thôi mà, có gì đâu." mới lạ đó.

Hắn gãi gãi lấy cái đầu, da của Thiên Tỉ tốt thật, căng bóng mịn màng, so với mấy đứa con gái đẹp hơn nhiều, uh thì chưa có sờ qua người khác nhưng Vương Tuấn Khải cảm thấy da của Thiên tỉ nhất định là tốt nhất.
Dịch Dương Thiên Tỉ vừa cảnh giác trông chừng Vương Tuấn Khải khỏi làm bậy vừa xê dịch sang phía bên kia của ghế salon, Vương Tuấn Khải lại thuận thế nằm xuống gối đầu lên chân cậu, nhóc ngốc à, em còn có thể trốn đi chỗ nào nữa.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Feb 15, 2019 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[EDIT / KHẢI THIÊN ] SỦNG ÁINơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ