Yo! Đại ca Đông Bắc đánh dấu chủ quyền rồi

965 94 2
                                    

Người của tao, cấm đụng!

Sáng sớm hôm sau, Tại Dân là người thức dậy trước, anh yên lặng nhìn cậu vẫn đang ngủ say bên cạnh mình. Bảo bối của anh, lúc ngủ thật giống cáo nhỏ mà. Thật muốn ức hiếp cậu. Càng ngắm, càng thấy mê.

Dường như cảm nhận có người đang nhìn mình, cậu khẽ cựa quậy tỉnh giấc. Chớp mắt để quen với ánh sáng, chưa kịp tỉnh táo thì va phải ánh mắt thâm tình của anh. Sáng sớm, trên giường của Hoàng Nhân Tuấn ấy vậy mà lại mọc một ông mặt trời.

"Tiểu Tuấn mau thức dậy đánh răng, ăn sáng rồi đi học nào"-khẽ vuốt ve mái tóc rối xù của cậu, Tại Dân dỗ dành.

"À quên! Chúc buổi sáng tốt lành!"-anh khẽ hôn cái chóc lên đôi má đang hây hây của cậu.

"Yah! Mới sáng sớm sao cậu đã thả dê thế hả?!!"-ngượng quá hoá giận, gào ầm lên dù mình vẫn đang được ủ bởi chăn bông mềm mềm.

"Thế bây giờ bạn học Nhân Tuấn đây có định dậy không hay để tớ "giúp" cậu dậy?"-anh khẽ xoa xoa hai tay vào với nhau, mặt "nham hiểm".

"Khỏi...khỏi cần. Đại ca đây tự mình dậy được"-cậu vội vàng tung chăn chạy biến vào nhà vệ sinh, không quên chốt cửa.

"Nhân Tuấn à, cậu chốt cửa làm sao tớ chuẩn bị được? Mau mở cửa đi"

"Bên ngoài còn một phòng vệ sinh. Cậu cút qua đó đi"

Tại Dân đứng ngoài cửa cười khổ với bạn "crush", nhưng vẫn chấp nhận ra phòng ngoài hành lang. 

Xong xuôi, cả hai sóng bước xuống nhà, bà Hoàng nhìn thấy không khỏi cảm thán. Quá đẹp đôi! Nhất định phải gả cho Tại Dân!!

"Mẹ, bọn con đi học đây"

"Cầm theo đồ ăn sáng này. Đi đường cẩn thận"

"Đã rõ! Tạm biệt mẹ"

Đi ra ngoài đầu ngõ, hai bạn đã thấy hai thằng nhóc Đông Hách và Đế Nỗ đang mở sạp bán cẩu lương. Ngứa mắt, Nhân Tuấn đập một phát vào đầu bạn, cằn nhằn

"Mới sáng ra chúng mày đã tra tấn tinh thần người của hội độc thân như tao, không sợ bị nghiệp quật à?!"

"Còn mày! Sáng sớm đã bạo lực!! Đồ không biết thương hoa tiếc ngọc"

"Mày còn dám nói! Nếu không phải do mày thiếu đánh thì tao có đánh không?!"

"Mày CMN ganh tị thì đi kiếm bồ về đi! Đừng có ở đây bắt nạt tao nữa!"

Đứng một bên xem đánh nhau, nghe thấy Đông Hách "khiêu khích", Tại Dân khe khẽ buông lời sấm

"Đúng rồi, Nhân Tuấn có thể không cần ở hội độc thân nữa mà"

"Đi...đi học! Không lộn xộn với mấy đứa bây nữa!"

"Đấy! Có người thu nhận mày thì không chịu, cứ ở đấy mà bắt nạt tao. Có công bằng không vậy hả??"-Đông Hách vẫn ấm ức vì sáng sớm đã ăn đánh.

"Thế mày đi học hay để tao giúp mày được bệnh viện thu nhận?"

"Thôi thôi, cho xin đi hai ông tướng. Đi nhanh không trễ, bác bảo vệ lại không cho vào bây giờ"-Đế Nỗ vì để ngăn chặn khả năng phải vào viện thăm người yêu của mình, liền xua xua tay đẩy hai bạn đi trước.

[JAEMJUN] Rung độngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ