Em khóc liên tục nhiều tiếng đồng hồ và ai dỗ dành cũng không chịu nín. Đôi mắt thẩn thờ em nhìn về một hướng rồi nước mắt cứ thế tuông xuống khiến các anh còn đau hơn vạn phần. Em lẽ ra phải được vui vẻ và hưởng thụ chứ không phải là cam chịu đau thương thế này.
Em đột nhiên đứng dậy khỏi giường, dứt tim truyền nước biển ném đi rồi đi về phía Jimin. Em quỳ xuống chân anh và chấp hai tay lại với nhau, vừa khóc vừa nói.
- Em xin anh, em không cần danh phận nữa đâu. Em chỉ cần con em thôi. Anh làm ơn nói với mẹ anh trả con lại cho em đi, có được không?
Ôi cảnh tượng này thật đau lòng siết bao. Hàng ngàn câu "phải chi" và "giá như" đang hiện ra trong đầu mỗi người.
Giá như, tôi có thể bảo vệ cho con và em.
Giá như, tôi mới là người cho em danh phận.
Giá như, tôi có thể hứng chịu nổi đau của em lúc này.
Phải chi, không để Jimin đưa em đi.
Phải chi, lúc đó phản đối Jimin đến cùng thì giờ đâu như vậy.
Phải chi, em không đi cùng Jimin.
Và phải chi, em đừng hiền lành đến mức cam chịu như thế này.
Giờ nhìn em khóc tim bọn tôi như thắt lại, nó thắt theo từng giọt nước mắt đang rơi của em.Jimin quỳ xuống cùng em, anh ôm em vào lòng đưa ánh mắt căm phẫn nhìn về một hướng vô định và nói.
- Anh nhất định sẽ không để em và con bị thiệt thòi. - nghe xong câu đó em càng ngày càng nức nỡ hơn nữa trong vòng tay của anh.
Lúc này cánh cửa bung mạnh ra, mẹ Jimin và SoHi bước vào. Hai người họ không hề biết em được những tổng tài lớn ở đây thương yêu nên vẫn có thể mạnh mồm như thế.
Bà ấy để giỏ trái cây lên bàn một cái thật mạnh tạo ra tiếng động lớn. Bà ta nhìn qua em và nói.
- Mất rồi sao? Vậy thì bây giờ cô và Jimin nhà tôi chẳng còn liên quan gì nhau nữa. Vậy là Jimin và SoHi có thể cưới nhau rồi.
SoHi bắt đầu hùa theo.
- Dạ bác, con đàn bà này muốn dùng đứa con để trói buộc anh Jimin đó bác.
Em đẩy jimin ra, đứng dậy và bước đến trước mặt cô ta. Cô ta nhìn em rồi nói.
- Đứa con của cô cơ bản nó không nên tồn tại trên đời này vì NÓ LÀ NGHIỆT CHỦNG.
"CHÁT"
Một cái tát yên vị trên mặt cô ta. Không phải cô đánh mà là Jimin.
- Con đàn bà mồm bẩn như cô biết cái đéo gì mà nói? Nếu tôi có con với cô thì đó mới là nghiệt chủng đấy. Cô nghĩ tôi không biết gia đình cô đang gặp khó khăn à? Đào mỏ? Liệu ai mới là người đào mỏ đây hả mẹ?
Anh nói rồi nhìn qua mẹ của mình. Bà ấy vẫn phủ nhận.
- Không đâu, gia đình SoHi không có như vậy đâu. Con đừng có nghe con đàn bà đó ăn nói xằng bậy.
Em chỉ đứng và quan sát họ. Em chẳng nói gì. Rõ ràng bà ta giết chết con của em mà lại đến và ăn nói với cái giọng điệu đó? Được để rồi xem bà phải quỳ xuống chân tôi mà xin lỗi. Bà phải xin lỗi đứa con đã ra đi của tôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
Các Tổng tài mua vợ - BTS - H
Fanfiction(HIỆN ĐANG TRONG QUÁ TRÌNH CHỈNH SỬA VÀ ĐĂNG LẠI NÊN MỌI NGƯỜI THÔNG CẢM NHA) Fic by Jang Jang