(1)

14.9K 724 97
                                    

Năm nay tôi lên lớp 10, vừa lúc nhập học đã nghe nói đến Lee Minhyung rồi. Anh ấy là người Canada, dáng dấp đẹp trai lại học giỏi. Bọn con gái lớp tôi thường hay rủ nhau ra sân bóng rổ ngắm ảnh. Có một lần tôi hiếu kỳ cũng đi theo, nghe chúng nó nói chuyện mới biết Lee Minhyung không phải một trong mấy vị đang rớt mồ hôi hột đang thi đấu trên sân kia, mà cũng là người đang xem bóng rổ giống chúng tôi.

Lee Minhyung da dẻ trắng trẻo, thoạt nhìn không phải là người hay vận động, còn có một cặp lông mày hải âu, mắt to tròn vo, gì chứ, cứ tưởng lạnh lùng boy nào, rõ ràng đáng yêu thế kia.

Na Jaemin nghe xong miêu tả của tôi thì cười bò ra bàn, hận không thể lăn lộn trên mặt đất ngay bây giờ. Tôi đập nó một cái, nó giả vờ đứng đắn hắng giọng: nói cho Lee Donghyuck mày biết, khi mày cảm thấy một người đáng yêu thì mày xong rồi đấy.

Tôi hỏi xong là xong cái gì? Na Jaemin nói, cái này có nghĩa là mày thích người ta rồi chứ còn gì nữa. Sau đó lại nằm lăn ra bàn cười. Lee Jeno quay đầu, tay còn cầm bút, trên sống mũi là gọng kính màu vàng, nhìn chằm chằm Na Jaemin một lúc. Tôi rất nhanh nhẹn chọc vào người Na Jaemin, ý bảo nó làm phiền lớp trưởng làm bài kìa, không nghĩ tới Lee Jeno kia lại mở miệng hỏi, Na Jaemin, cậu thấy tôi có đáng yêu không?

Tôi sợ run cả người, chuẩn bị rời khỏi phòng học một chút cho thanh thản, trả lại không gian riêng cho chúng nó chim chuột. Quyết định của tôi đúng là vô cùng chính xác đó, bởi vì tôi vừa ra khỏi phòng học liền thấy Lee Minhyung đáng yêu đi về phía tôi, còn thực sự đứng lại trước mặt tôi nữa.

Tôi thừa nhận trong nháy mắt đó tôi suy nghĩ nhiều lắm. Kiểu như là, anh ấy tới tìm tui sao, không phải đã thầm mến tui rất lâu rồi chứ?!, mà sự thực chứng minh tôi nghĩ nhiều rồi, bởi vì anh ấy híp mắt nhìn tôi mấy giây, sau đó hỏi tôi, văn phòng của khối em ở đâu vậy?

Đó là lần đầu tiên tôi nghe được giọng của Lee Minhyung, khẩn trương đến nỗi đầu lưỡi xoắn cả lại với nhau, miễn cưỡng nói được cho anh ấy vị trí, lại còn nói mình có thể dẫn người đi nữa. Anh ấy chỉ cười một cái, nói cảm ơn, không cần đâu, sau đó dần dần biến mất khỏi tầm mắt tôi.

Tui nghĩ nhất định là do tui quá khẩn trương, mới không chú ý tới anh ấy đi nhầm hướng rồi, bằng không nhất định tui sẽ đuổi theo anh ấy nói anh đi nhầm rồi, không chừng còn có thể sờ sờ tay nhỏ một chút.

Trở lại chỗ ngồi, lúc này Lee Jeno đang xoát lại đề, Na Jaemin hỏi tôi làm sao trông như vừa bị vớt từ dưới sông lên thế, vừa nãy thầy gọi lên phòng hả, tôi mới phát hiện lòng bàn tay tôi đã ướt đẫm mồ hôi rồi.

Hic, Lee Minhyung đáng yêu quá, làm sao bây giờ????

Mà tui cũng không nghĩ tới lần đầu tiên chúng tui chính thức gặp nhau lại là trong kỳ sát hạch.

Trường tôi trộn lẫn lộn khối 10 và 11 cùng làm bài kiểm tra. Nhìn thấy Lee Minhyung đi vào phòng, tôi cảm giác tim mình đập úp xi na bùm ba là bum hết cả lên. Anh ấy cúi đầu nhìn số báo danh ghi trên bảng, tui thầm nghĩ sẽ không trùng hợp vậy đâu!, cuối cùng ảnh đi đến chỗ ngồi bên cạnh tui, nhìn lại trên bảng kiểm tra lại một lần nữa, sau đó ngồi xuống.

[MarkHyuck] Nhật ký yêu đươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ