Thôi vô lun, k pít nói j hết
ĐÙNGGGGGG............. Lương Vy nổ súng về phía cô, cô vừa chuẩn bị né thì nàng từ đâu chạy ra hét lên
-CẨN THẬN..... : nàng hét lên chạy lại ôm cô và thế là nàng lm cô k né kịp mà cô k phải là ng trúng đạn mà là nàng đã đỡ cho cô
Nàng bị bắn trúng nên đã té xuống
-con dâu\con gái : ba mẹ cô và ba nàng nói lớn
-v... vk àk : cô ấp úng gương mặt lo lắng nói
-c... ck..... có..... sao.... k : nàng cố gắng hỏi cô
-ck... ck k sao, sao ngốc thế hả, đã bảo là ở trường đi mà sao lại theo đến đây rồi : cô lo lắng nói
-tại e lo cho ck : nàng có gượng cười nói với cô
-đk rồi chuyện này nói sau, đợi k e tỉnh lại ck sẽ tín sau, Đại hổ mau gọi xe cấp cứu và thẳng tay xử lý cô ta cho tôi : cô nói
-vg thưa bang chủ : Đại hổ nhanh chóng lm theo lời cô
-e nhất định sẽ k sau đâu, cô vk ngốc : cô ôm nàng ra xe nói
Tại bệnh viện, cô đang ngồi gục xuống, trong lòng rất lo cho nàng
- con yên tâm đi, My nó sẽ k sao đâu : mẹ cô an ủi
-Ukm mẹ con nói đúng đó : ba cô cũng nói
-tại.... tại con nên cô ấy mới như wậy : cô tự trách
-con k xứng đáng đk cô ấy phải như vậy, con con xl ba, lỗi đều do con : cô quỳ xuống trước mặt ba nàng nói
-Băng, con đứng dậy đi, k phải lỗi của con đâu, con k nên tự trách như vậy : ba nàng nhẹ nhàng nói với cô
-dạ nhưng mà..... : cô chưa nói hết thì bác sĩ từ phòng cấp cứu đi ra, tất cả lại chỗ bác sĩ hỏi
-bác sĩ con bé có sao k : mẹ cô hỏi
-con gái tôi sao rồi : ba nàng lo lắng hỏi còn ba cô thì vẫn im lặng
Còn cô thì chẳng dám đứng dậy, vì nghĩ đó lỗi của mk
-con mau đứng dậy đi : ba cô thấy vậy nói
-k con k đứng dậy trước khi My chưa tỉnh dậy, cô ấy sẽ k tha cho con : cô nói mà mắt cô đã rơi lệ
-haizzzz tùy con : ba cô pít tính cô nên cũng k nói nữa
Ngày hôm đó nàng vẫn chưa tỉnh lại còn cô thì vẫn quỳ trước cửa phòng bệnh, chờ nàng tỉnh dậy
-Băng àk con mau dậy và ăn j đi con, từ hôm qua đến giờ con đã k có j trong bụng rồi : mẹ cô ngồi xuống gần cô nói
-dạ con k đói, My sao rồi mẹ : cô giọng hơi yếu hỏi mẹ **k yếu cũng uổn**
-bác sĩ nói My gần tỉnh rồi con k cần lo quá, cũng k cần tự trách mk nữa, k phải lỗi của con đâu : mẹ cô nói mà đau lòng cho con mk
-dạ con k sao mẹ vô lo cho vk con đi : cô nói
*tua nhanh* ngày hôm sau, nàng tỉnh lại