11 -15

163 10 3
                                    

11

Cuối cùng tới một ngày, Hứa Đại Chí đã biết được tình sử của Tần Tri Nghi.

Tất nhiên là Tần Tri Nghi tự mình kể ra.

Tối hôm đó, Hứa Đại Chí thấy không có gì khác mọi ngày, nhưng Tần Tri Nghi lại kiên quyết bảo rằng sắc trời đặc biệt tối tăm hơn. Thế rồi hắn trèo ra hành lang uống rượu vang. Hứa Đại Chí rất muốn nói buổi tối uống rượu lạnh ở nơi gió lùa dễ tiêu chảy lắm, nhưng lại nghĩ nói không chừng họ Tần muốn mượn rượu giải sầu bèn ngồi chồm hỗm ở bên cạnh nhìn. Tần Tri Nghi uống hết ba ly bắt đầu thở dài, dài đến mức da gà da vịt của Hứa Đại Chí nổi hết lên, đành chạy vào nhà bếp luộc sủi cảo đông lạnh làm đồ ăn đêm. Sau đó chân thành mời Tần Tri Nghi cùng ăn sủi cảo uống canh nóng cho ấm bụng.

Tần Tri Nghi giữ chặt ly rượu trong tay, đứng trên sân thượng nhìn sao khuya: "Tôi chia tay anh ấy đã được 5 tháng rồi."

Hứa Đại Chí vội vã nuốt xuống một miếng sủi cảo: "Anh ta... của cậu, người đó? Cậu quen anh ta như thế nào, sao lại chia tay?"

Tần Tri Nghi khẽ cười ảm đạm: "Nói ra thì dài lắm..."

Hứa Đại Chí chỉ vào sô pha: "Cậu ngồi xuống trước đi."

Tần Tri Nghi ngồi vào sô pha, bắt đầu nhớ lại chuyện cũ: "Tôi và anh ấy ~~~". Hứa Đại Chí bưng đĩa sủi cảo gật đầu: "Vốn là?"

"Tôi và Chấn từ nhỏ lớn lên bên nhau, nhà Chấn ~~~"

Hứa Đại Chí móc ra nửa miếng sủi cảo từ trong miệng, mặt mũi cực kỳ nghiêm trọng: "Chờ chút."

"??"

"Lúc cậu bảo Chấn đó, thì gọi cả họ lẫn tên hoặc là tên hai chữ có được không? Tôi còn đang ăn dở sủi cảo."

Tình sử được kể ước chừng vài tiếng đồng hồ, Hứa Đại Chí nghe đến thổn thức: Một câu chuyện đồng tính thuần khiết biết nhường nào!

Nam số một của câu chuyện tên Lý Nho Chấn. Vốn là năm đó, Tần Tri Nghi còn là một thiếu niên trong sáng như cói nước, sinh ra trong gia đình giàu có thượng lưu, từ nhỏ lớn lên bên Nho Chấn ca ca. Thuở bé được Nho Chân ca ca dắt đi ăn kẹo, bị bắt nạt có Nho Chấn ca ca bảo vệ. Thế rồi chẳng biết từ lúc nào không hay, trong linh hồn của cậu bé Tần Tri Nghi đã dần nảy nở một mầm non ngưỡng mộ đối với Nho Chấn ca ca.

Những năm tháng vui vẻ ấy kéo dài đến khi Nho Chấn ca ca tốt nghiệp cao trung, được bố mẹ gửi đi học bên Anh mới kết thúc. Tần Tri Nghi học dưới Lý Chấn Nho một khóa, gia đình muốn cậu tốt nghiệp đại học xong mới đi du học, do đó mà chia xa Nho Chấn ca ca tròn năm năm. Năm năm sau, Tần Tri Nghi đến Anh, học nghiên cứu sinh cùng trường đại học với Lý Nho Chấn. Quãng thời gian năm năm xa nhau trong hồi ức của hai chàng trai giờ đây đã xích gần lại, Tần Tri Nghi nghiễm nhiên đến ở chung với Nho Chấn ca ca.

Cũng trong năm năm dài đằng đẵng ấy, Lý Nho Chấn đã từ cậu bé điển trai đã trưởng thành thành thanh niên anh tuấn, Tần Tri Nghi cũng trổ mãi, càng tuấn tú nhã nhặn hơn xưa. Lý Nho Chấn có rất nhiều bạn gái, Tần Tri Nghi cũng được rất nhiều cô gái theo đuổi. Đến đây cơ bản đều rất bình thường, xác định là hai người bạn thân thiết lâu năm. Nhưng rồi đến một ngày, nửa đêm tối tăm trăng yên bóng ngả, Nho Chấn ca ca bỗng dưng mò đến, à không, là bước vào phòng ngủ của Tần Tri Nghi thổ lộ với cậu: "Thật ra anh đã yêu em từ lâu".Thế rồi bá vương kéo cung, gạo nấu thành cơm. Tần Tri Nghi cũng nhận ra kỳ thực mình cũng chỉ yêu một mình Nho Chấn ca ca mà thôi. Nho Chấn ca ca tốt nghiệp thạc sĩ bèn ở lại Anh mở công ty, nộp hồ sơ xin nhập tịch. Kể từ đó hai người, chàng là củi ta sẽ là lửa, anh là keo em sẽ là sơn, bắt đầu cuộc sống ngọt ngào đôi lứa.

[Đam mỹ] KHUNG GIỜ VÀNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ