BIỆN PHÁP CŨ, BIỆN PHÁP MỚI VÀ BIỆN PHÁP ĐỐI PHÓ
Bà Barbara đã đăng ký trước một buổi trị liệu tại "Văn phòng Nghiên cứu Cơn Giận" của tôi, nhưng sau đó lại gọi điện tới xin hủy cuộc hẹn. Bằng một giọng vừa phẫn uất vừa đau khổ, bà nói như sau:
– "Tôi thật tình muốn tới phòng làm việc của bà, nhưng chồng tôi đã chà đạp ước nguyện đó của tôi. Tôi đấu tranh với anh ấy tới xanh máu mặt mà anh ấy vẫn không chịu để tôi đi".
– "Vì sao ông ấy phản đối?", tôi hỏi.
– "Anh ấy phản đối bà. Anh ấy nói bà là kẻ phỉ báng nữ giới và phòng trị liệu của bà không đáng đồng tiền bát gạo. Tôi đã cãi rằng bà là một nhà tâm lý học nổi tiếng và phòng trị liệu của bà nhất định có hiệu quả. Tôi tin chắc là sẽ không tốn tiền vô ích, nhưng vẫn không thuyết phục được anh ấy. Anh ấy vẫn khăng khăng đáp: Không!".
– "Thật đáng tiếc", tôi nói.
– "Vâng, tôi cũng thấy vậy", bà ta tiếp. "Tôi bị nhức đầu kinh khủng kể từ đấy và đã khóc sướt mướt. Dầu sao thì tôi cũng đã đấu tranh dữ dằn. Thực tế thì chồng tôi đồng ý là tôi cần được giúp đỡ cách nào đó, vì khi nổi giận, tôi có thái độ thật hung hãn"...
– Tôi đặt ống nghe xuống và nghĩ về cuộc đối thoại ngắn ngủi vừa qua. Rõ ràng là bà ta không bị buộc phải hủy bỏ vụ đăng ký. Bà hoàn toàn có thể chọn một cách hành động khác. Tuy nhiên, bà đã không thể chọn được cách làm nào khác mà không gánh chịu những hậu quả. Có lẽ hậu quả khiến bà phải chú tâm e ngại nhất là mối liên hệ hết sức quan trọng của bà bị đổ vỡ.
Phản ứng của bạn về cuộc điện đàm này ra sao?
Bạn có nghĩ rằng: "Chồng bà ta quả là một kẻ độc tài", hay: "Ông ta mới dễ giao động, dễ sợ hãi làm sao"...?
Bạn có nghĩ: "Mình cảm thấy tội nghiệp cho người đàn bà đáng thương này", hay: "Người đàn bà khổ dục này hẳn đã từng phải nhờ đến tâm lý trị liệu"...?
Hoặc: "Sao bà ta không tự mình quyết định tới phòng trị liệu?"
Bạn có nghĩ: "Ông chồng này thật đáng trách. Sao ông ta có thể cư xử như vậy đối với vợ?", hay: "Bà ta thật đáng trách. Sao lại có thể để ông ta quyết định về cuộc sống của mình"...?
Hoặc: "Xã hội thật đáng trách. Đáng buồn biết bao khi chúng ta dạy cho nam giới xử sự như thế và dạy cho nữ giới cam chịu như thế"...?
Bạn có nghĩ: "Bà ta nổi giận vì ông chồng đã không cho tới phòng trị liệu", hay: "Bà ta giận dữ là vì thấy mình nhượng bộ"...?
Bạn có nghĩ: "Tôi có thể thấy chính mình nơi bà ta", hay "Tôi không quen làm như bà ta chút nào"...?
Mỗi chúng ta có thể có phản ứng riêng về những gì bà Barbara nói: Nhiều người trong chúng ta không muốn đồng hóa mình với Barbara trong câu chuyện của bà. Song, cung cách hành động và cảm nghĩ của bà không hề là điều chúng ta hiếm thấy hay là chỉ có ở thời xa xưa.
BẠN ĐANG ĐỌC
Vũ Khúc Cơn Giận
Short StoryHARRIET GOLDHOR LERNER Ph.D. VŨ KHÚC CƠN GIẬN Hướng dẫn phụ nữ thay đổi những nếp quan hệ mật thiết Nguyên tác: The dance of anger Người dịch: Hải Phượng Hiệu đính: TS. Tô Thị Ánh Nhà xuất bản TRẺ ... P.s