Phần 16

409 17 3
                                    

" Tín hiệu còn rõ không anh?"

"Càng lúc càng xa rồi"
Tiến Minh nheo mắt nhưng vẫn chăm chú lái xe.
" Em gọi cho Lưu Khiết được chưa? Trời sắp tối, hôm nay lại là ngày mà người sói mạnh mẽ nhất, anh sắp không thể xác định được rồi."
Tiến Dũng vốn đang sốt ruột vừa nghe xong câu nói của anh mình, ngọn lửa lo lắng trong lòng càng bùng cháy dữ dội.
Anh sắp phát điên lên khi điện thoại vẫn báo không liên lạc được.
"Mẹ kiếp"
(Reng reng)
Tiếng chuông điện thoại gần như đã làm vỡ tan không khí ngột ngạt bức người trong xe. Tiến Dũng mừng rỡ khi bốn chữ "Bà xã đại nhân" đang nhấp nháy trên màn hình.
"ALO EM ĐANG Ở Đ U HÃ?"
Vừa nhấc máy Tiến Dũng đã hét ầm lên.

"Em....đang về nhà."
Dường như cảm nhận được sự lo lắng của Dũng, Lưu Khiết dè dặt trả lời.
"Em đang ở bên cạnh Bảo Tân đúng không?"
"Dạ, em tình cờ gặp anh ấy rồi...."
"BẢO HẮN DỪNG XE LẠI NGAY, EM ĐANG Ở Đ U?"
"Em...em dạ số X đường Y."
"BẢO HẮN DỪNG XE LẠI NGAY, MỘT PHÚT NỮA ANH ĐẾN"

Lưu Khiết hốt hoảng khi tiếng tút tút lạnh lẽo vang lên, theo phản xạ tự nhiên cậu quay sang Bảo Tân.
"Anh....cho em xuống đây nha, anh Dũng đang đến."
"Ok em."

Chưa kịp xuống xe thì từ phía trước, một chiếc xe lao vụt đến rồi thắng gấp ngay đầu xe của Bảo Tân.
Bóng dáng Tiến Dũng lập tức xuất hiện, anh đi như bay đến trước cửa xe.
"Lưu Khiết, xuống xe ngay cho anh"

Càng lúc Lưu Khiết càng sợ, cậu nhìn thấy gương mặt bừng bừng sát khí của Dũng liền mếu máo gần như phát khóc. Chưa kịp mở cửa thì Tiến Dũng đã giật mạnh cửa xe kéo cậu xuống.
"A..."
"Dũng bình tĩnh lại em"
Tiến Minh cũng giật mình với hành động của em trai mình, anh cùng Thiên Bình vội vàng chạy đến.
"Giữ Khiết giúp em"
Buông Lưu Khiết ra Tiến Dũng liền bước qua cửa xe bên cạnh túm cổ áo Bảo Tân kéo ra ngoài.
"TAO ĐÃ CẢNH CÁO MÀY LÀ KHÔNG ĐƯỢC ĐẾN GẦN LƯU KHIẾT, MÀY KHÔNG HIỂU SAO?"
Đôi mắt Tiến Dũng đỏ ngầu vô cùng khiếp sợ, nếu bình thường đôi mắt mà Lưu Khiết hay nhìn thấy chỉ là sự mất kiểm soát về dục vọng đơn thuần thì đây mới chính là sự mất kiểm soát thật sự của người sói. Những lúc như thế này mức độ sát thương của con mồi luôn luôn đạt đến mức cao nhất.
"Là cậu nhóc bé nhỏ của anh đòi đi nhờ xe của tôi, anh nên cảm ơn tôi vì điều đó"
Đứng trước hành động mạnh bạo của Tiến Dũng, Bảo Tân không những không sợ mà lại còn rất bình thản nở một nụ cười nhàn nhạt mà đáp lại.
"MẸ KIẾP, HÔM NAY TAO CHO MÀY BIẾN MẤT KHỎI THẾ GIAN NÀY."

"DŨNG, ANH DỪNG LẠI CHO EM"
Vừa thấy bộ móng vuốt sắt bén của Tiến Dũng đang dần đâm toạc từ bên trong bàn tay anh Lưu Khiết liền xanh mặt hét lớn.
"NGHE KHÔNG? BUÔNG RA."
Tiến Dũng nhe răng nanh phì phò thở quay lại nhìn, vừa thấy gương mặt tái xanh đầy khiếp sợ của Khiết tim anh liền nhói một cái, bàn tay đàn túm cổ của Bảo Tân liền mềm nhũn.
Bảo Tân lập tức ngã nhào xuống mặt đất.
Lưu Khiết thở nhẹ, từ từ bước đến.
"Khiết, em cẩn thận móng vuốt của Dũng"
Tiến Minh lo lắng dặn dò.
"Lại đây với em, anh có thương em không?"
Tiến Dũng lập tức gật đầu rồi bước chậm lại chỗ Lưu Khiết.
Có lẽ với nhiều người, ngay cả anh Tiến Minh điều phải dè dặt những lúc như thế này của Tiến Dũng, nhưng đối với Khiết cậu hoàn toàn không sợ, cậu chắc chắn rằng cho dù anh có biến thành quái vật đi chăng nữa thì nhất định anh sẽ không làm hại cậu.
"Có thương em không?"
"Hừ"
"Có nghe lời em không?"
"Ừmm"
Tiến Dũng gầm gừ trong cổ họng, lúc này anh chưa thể trở về trạng thái bình thường được.
"Thu móng vuốt lại, nhanh lên"
Bộ móng vuốt sắt bén lập tức biến mất vào trong bàn tay của Dũng.
"Bây giờ đến răng và mắt."
Khiết vừa nói vừa đưa tay chạm vào trái tim đang đập nhanh dữ dội của anh
Tiến Dũng hít hà rồi nhắm mắt lại, ba giây sau nhịp tim của anh đã bình thường trở lại, Dũng mở mắt liền ôm chầm lấy Lưu Khiết.
"Ngoan lắm, ông xã của em tuyệt nhất"
Lưu Khiết hoàn toàn thả lỏng, cậu lấy tay vỗ nhẹ nhàng lên lưng anh, mô hôi đã làm ướt một khoảng lớn.

Tiến Minh bước đến chỗ của Bảo Tân liền cúi đầu.
"Thấy rồi chứ, cậu biết mình không phải là đối thủ của nó hơn nữa còn có tôi. Cậu đừng ngốc nghếch dùng Lưu Khiết một lần nữa, lần sau cậu sẽ không may mắn như lần này đâu."
Dứt lời Minh liền xoay người ôm eo Thiên Bình bước lên xe.
Chiếc xe đen bóng gồ ga nhanh chóng biến mất.
"Ok"

Từ lúc lên xe cho đến khi về đến nhà không ai nói với ai bất cứ câu nào, ngay cả Tiến Dũng cũng không hỏi Lưu Khiết thêm một câu nào.
Vừa về đến nhà anh đã đi vào phòng tắm, sau khi đã sạch sẽ thì anh liền cởi khăn tắm và leo lên giường nhắm mắt lại.
Lưu Khiết biết anh giận nên sau khi tắm xong thì cũng không thèm mặc đồ vào, cậu quấn một chiếc khăn mỏng rồi bò lên giường.
"Anh giận em sao?"
"..."
"Ông xã à"
"..."
Lưu Khiết nheo mắt, tên này dám giận cậu sao. Cậu mỉm cười ranh mãnh cởi nốt chiếc khăn tắm ném xuống sàn rồi giở chăng chui vào bên trong, sau đó cậu quay người lại cố tình để cặp mông trơn láng mịn màng cọ cọ vào lưng Tiến Dũng.
Cậu cọ cọ được vài lần thì liền nghe tiếng hít hà của Tiến Dũng.
Khiết thích thú nhích mông ra không chạm vào anh nữa.
Một giây sau liền có một bàn tay thô nhám nóng bỏng chụp lấy eo cậu kéo qua.
"Chẳng phải giận người ta rồi sao?"
"Càng lúc càng lớn gan rồi."
Tiến Dũng hoàn toàn chịu thua tên bé con này, anh thề là anh không thể chịu đựng thêm một giây nào nữa. Một khi mà Lưu Khiết chịu quyến rũ thì anh chỉ có thể chịu chết.
"Qua đây với anh, hừm"
"Chẳng phải giận rồi sao? Qua làm gì chứ?"
Lưu Khiết ranh mãnh nhích người ra xa một chút. Ai đối với người đàn ông này khó đối phó nhưng với cậu chỉ cần ba giây là thu phục được anh, luôn luôn là như thế.
"Qua đây"
Tiến Dũng gằn giọng cảnh báo, tên bé con này không biết hôm nay là ngày mà người sói có ham muốn mạnh mẽ nhất sao? Không biết an phận còn dám cởi hết quần áo cọ cọ vào người anh.
"LƯU KHIẾT"
"Anh dám lớn tiếng với em?"
Khiết quay ngoắt lại nheo nheo đôi mắt trong trẻo.
"Anh không có, qua đây nào"
Tiến Dũng lập tức mỉm cười nhích người qua một chút, giờ phút này mà chọc tên này giận thì chỉ có thiệt thòi.
Rất nhanh chóng cả người Lưu Khiết đã nằm gọn gàng trong lòng của Tiến Dũng, anh rất nhanh đã dùng tay giữ chặt eo không cho cậu có cơ hội lẫn trốn.
"Ôm làm gì? Chẳng phải đang giận sao?"
"Đâu có, anh giận bao giờ chứ?"
"Trơ trẽn"
Nhìn gương mặt "chuyện như không hề có" của Tiến Dũng Lưu Khiết không khỏi kêu gào, tên đàn ông này đang rất muốn cậu nên mới có thể trơ trẽn một cách dữ dội như thế.
"Em nói anh thế nào cũng được, bây giờ cho anh"
"Không cho"
"Muộn rồi"
Lưu Khiết la oai oái lên khi bộ râu lúng búng của Tiến Dũng ma sát lên chiếc cổ trắng mịn mẫn cảm của cậu.
"A ha ha nhột A haha anh à tha....cho em haha"
Khiết giãy đành đạch trong lòng của Tiến Dũng, anh rất vô liêm sỉ khi luôn dùng cách này để làm cho cậu phải tự nguyện cho anh.
"Râu anh đâm da em đau quá...A ha ha Dũng tha cho em"
Tiến Dũng buông ra, anh vô cùng hài lòng với cái cổ đã đỏ tấy lên của Lưu Khiết,da của Khiết rất mềm và vô cùng mẫn cảm đã thế cậu lại không biết cách kềm chế, anh động vào chỗ mẫn cảm là cứ thế giãy chết bảo sao anh chịu được.
Dũng thôi "hành hạ" anh hôn nhẹ nhàng lên cổ, lên môi, lên mũi,... một cách ôn nhu và trân trọng nhất.
"Em muốn đến bãi biển QUEAN đến như vậy sao?"
"Sao anh lại biết?"
"Là Thiên Bình nói, em là đồ ngốc hã, thích tại sao lại không nói với anh anh sẽ đưa em đi. Thiên Bình là bị anh hai anh bắt cóc đến đó chứ đâu phải tự nhiên cậu ấy đi một mình đâu mà em lại giận chứ. Em có biết suýt chút nữa là em gặp chuyện rồi không hã."
"Em...em"
"Ngốc, em muốn gì anh cũng có thể cho em được nên đừng có hồ đồ làm anh phải lo lắng có biết không."
"Em biết rồi, xin lỗi ông xã"(Rõ nịnh)
"Ngoan, giờ đi ngủ thôi"
"Anh không...."
Lưu Khiết đỏ mặt bỏ lửng câu nói
Tiến Dũng mím môi ghé sát tai Khiết thì thầm.
"Hôm nay là ngày mười lăm âm lịch, ngày mà người sói mạnh mẽ nhất và dục vọng cũng bùng cháy nhất, anh không muốn em phải vất vả, cho nên ngoan ngoãn mặc quần áo vào và an phận nằm ngủ. Em nói sẽ thu phục anh trong ba giây mà, bây giờ chỉ cần một giây thôi thì đừng có trách anh."
Nói xong Tiến Dũng bước xuống giường đi lại tủ quần áo lấy một bộ đồ ngủ rồi quay lưng đưa cho Lưu Khiết.
"Mặc vào đi"

Lưu Khiết bật cười cầm lấy bộ quần áo đứng dậy nhanh chóng mặc vào.
"Ông xã, em xong rồi"
Tiến Dũng xoay người lại hài lòng với bộ đồ ngủ kín mít màu hồng nhạt mà không biết anh đã chọn nó khi nào, nhìn Khiết trong bộ đồ anh không khỏi phì cười vì độ đáng yêu của cậu.
"Nằm yên ngủ cho anh, cấm nghịch lung tung."
Tiến Dũng hôn nhẹ nhàng lên trán Khiết cảnh báo, anh biết tên nhỏ này hai nghịch lung tung, đêm nay mà nghịch là anh nhất định không tha.
Cảm nhận được sự "căng cứng" của Tiến Dũng Lưu Khiết cũng biết thân biết phận mà nằm yên trong lòng anh. Khép hờ đôi mắt, hít nhẹ mùi hương nam tính thân quen rất nhanh chóng nó vỗ về chàng trai nhỏ vào giấc ngủ êm đềm.

Chương 28

Vừa thấy thấp thoáng bóng dáng của Lưu Khiết, Thiên Bình liền mừng rỡ đứng bật dậy chạy lại.
"Lưu Khiết"
Thiên Bình dè dặt đứng trước mặt cậu bạn thân của mình.
"Sao vậy?"
"Cậu còn giận mình sao?"
"Ai thèm giận cậu."
Lưu Khiết nói rồi bước đi về phía trước.
Thiên Bình vui sướng chạy ào theo vỗ mạnh lên vai Lưu Khiết một cái rõ đau.
"A THIÊN BÌNH, MUỐN MÌNH GIẬN CẬU NỮA KHÔNG?"
Lưu Khiết đau khổ hét lớn, tên bạn thân này đúng là nên mang đi xử bắn mà, dám đánh cậu đau như thế.
"Xin lỗi xin lỗi"
Thiên Bình cười hề hề xoa xoa bã vai Lưu Khiết.
"Chiều nay mình đi ăn kem ha"
"Ờ, cậu trả hết"
"Tất nhiên rồi"
Đúng lúc đó tiếng chuông điện thoại của Khiết reo lên, cậu lườm Thiên Bình một cái khi thấy tên người gọi là "Ông xã đại nhân"
"Em nghe nè anh."
" Em bị làm sao vậy?"
Đầu dây lập tức vang lên giọng nói đầy lo lắng của Tiến Dũng.
"A không sao, chỉ là mấy người bạn đùa một chút thôi, em không có đau nữa."
Khiết tiếp tục lườm Thiên Bình một cái khi gián tiếp làm Tiến Dũng bị đau.
"Lần sau đừng có đùa như vậy."
"Dạ, em phải vô học rồi anh làm việc đi nha"
Khiết hôn chụt vào điện thoại một cái rồi tắt máy.
"Ông xã đại nhân"
"Thì sao chứ?"
" Khi nào cậu trở nên sến sẩm như thế vậy?"
"Kệ mình nha"

Một ngày học dài nhanh chóng trôi qua, vừa tan học Lưu Khiết đã nhắn tin cho Tiến Dũng đến đón trễ một chút để đi ăn kem với Thiên Bình.
Sau khi no say với hai ly kem to, cả hai cùng đi bộ lại trước cổng trường.
"Lưu Khiết, anh Dũng chiều chuộng cậu lắm sao?"
"Trên cả chiều chuộng, mình muốn gì là sẽ có, mà cậu làm như anh Minh không chiều cậu vậy."
"Ừ..."
"Mà sao lại hỏi vậy?"
Lưu Khiết hơi khó hiểu quay lại nhìn Thiên Bình.
Vừa xoay người thì bất ngờ từ phía sau gáy truyền đến cảm giác âm ấm rồi bỗng dưng cả người Khiết rũ rượi rồi ngã dài xuống đường.
Vừa lúc đó một chiếc xe đen bóng vụt tới, Thiên Bình lập tức bế Lưu Khiết lên xe. Chiếc xe nhanh chóng biến mất, cùng lúc đó ánh đèn đường theo quy định về thời gian bật sáng khắp một con đường rộng.
Đêm đã đến!

Đúng sáu giờ Tiến Dũng dừng xe trước cổng trường, anh nhíu mày khi cổng trường đã đóng chặt và không thấy bóng dáng Lưu Khiết đâu. Anh bước xuống xe lấy điện thoại gọi.
Tiếng chuông lập tức vang lên, cái chau mày của Dũng càng sâu hơn khi tiếng chuông điện thoại vang lên ngay phía sau anh.
Cúi người xuống nhặt chiếc điện thoại lên, anh nhấn nút gọi cho Tiến Minh.
"Hôm nay anh không đến đón Thiên Bình sao?"
" Thiên Bình nói hôm nay đi chơi với bạn nên anh không đón, có chuyện gì sao?"
"Khiết nói đi ăn kem với Bình nên bảo em sáu giờ mới đến đón, đến nơi em không thấy Khiết đâu điện thoại thì rơi ở đây"
"Ok để anh gọi Bình"
Tiến Dũng bắt đầu lo lắng, anh nhanh chóng dùng năng lực của mình để tìm vị trí của Lưu Khiết.
"Mẹ kiếp"
Tiến Dũng biết chuyện chẳng lành liền lên xa vụt đi.
"Thiên Bình nói đang hát karaoke với bạn, và không có Lưu Khiết ở đây"
"Sao chứ? THIÊN BÌNH NÓI DỐI, CẬU ẤY ĐÃ GIỞ TRÒ VỚI KHIẾT RỒI, EM KHÔNG XÁC ĐỊNH ĐƯỢC VỊ TRÍ CỦA KHIẾT"
Tiến Dũng giận dữ hét lớn.
"EM NÓI GÌ CHỨ? EM ĐANG Ở Đ U?"
"EM ĐANG ĐẾN CHỖ ANH"

Tiến Minh chau mày lấy áo khoác gấp rút đi xuống bãi lấy xe, vừa đến nơi Tiến Dũng đã thắng gấp trước mặt anh.
"LÊN XE EM"
" CHUYỆN LÀ SAO? ANH KHÔNG THỂ HIỂU"
"EM KHÔNG BIẾT, NHẤT ĐỊNH LÀ BẢO T N, EM KHÔNG THỂ XÁC ĐỊNH VỊ TRÍ CỦA KHIẾT, ÁO CỦA KHIẾT Đ Y ANH MAU XÁC ĐỊNH GIÚP EM"
Tiến Dũng đang rất giận dữ, mặt anh đỏ gay vô cùng đáng sợ.
"HÔM NAY TAO NHẤT ĐỊNH LẤY MẠNG CỦA MÀY"

Tiến Minh bắt đầu lo lắng, anh chưa xác định vị trí của Lưu Khiết mà anh nhắm mắt lại và tìm kiếm Thiên Bình. Tín hiệu chập chờn và không thể xác định được.
"MẸ KIẾP, KHÔNG CHỈ CÓ LƯU KHIẾT MÀ CẢ THIÊN BÌNH CŨNG Ở ĐÓ"
Tiến Minh gầm lên, răng nanh cũng đã mọc lên.
"CHẠY NHANH MỘT CHÚT ANH GẦN XÁC ĐỊNH ĐƯỢC RỒI"

Hai anh em nhà họ Lôi giờ phút này như hai ngọn lửa đang bùng cháy một cách dữ dội và đáng sợ nhất, hai người mà họ hét lòng yêu thương đang gặp nguy hiểm và điều đó làm họ rất-không-vui

"Tiểu Quân, xem anh mang gì về cho em này haha"
Bảo Tân cười lớn ném Lưu Khiết cũng Thiên Bình xuống sàn.
Mắt Tiểu Quân lập tức sáng rực khi thấy Lưu Khiết, người mà lần trước cậu chưa kịp ăn đã vậy còn bị con sói kia đã thương nghiêm trọng như thế.
"Làm sao anh mang hai người này về được vậy?"
"Anh dùng một chút ma thuật điều khiển tên bên cạnh là bạn thân của chàng trai này nên cậu ta không chút đề phòng"
"Anh thật giỏi"
Tiểu Quân nhe răng thèm khát bước lại chỗ Lưu Khiết.
"Khoan ăn tên đó đã, hắn có máu hiếm anh cần dùng máu của nó để làm chút chuyện, em ăn tên bên cạnh trước đi."
"Mà tên kia không tìm được sao? Em nhớ chúng ta có khả năng xác định vị trí mà"
"Em quên khi con người ở bên cạnh người sói thì khả năng đó sẽ bị vô hiệu hóa sao"
"A..."
Tiểu Quân gật gù đã hiểu.
" Từ từ hưởng thụ đi anh ra ngoài một chút, nhớ đừng giết hai đứa nó nha, anh còn cần dùng đến bọn nó"
"Ok anh"
Tiểu Quân gật gù cái đầu nhỏ.

Cánh cửa phòng vừa đóng lại Tiểu Quân đã hấp tấp xé nát chiếc áo thun trên người Thiên Bình, làn da trắng sáng mịn màng của chàng trai trẻ làm dục vọng của Quân tăng lên dữ dội.
Nó lập tức cúi xuống hôn dồn dập lên cái cổ thon cao, đôi mắt nó đỏ ngầu đầy ham muốn. Những chàng trai ở độ tuổi này luôn luôn có sức hấp dẫn tuyệt đối với nó.
Liếm mạch máu lớn đang nhấp nhô nhịp nhàng trên cổ nó dường như không thể chịu đựng được nữa rồi. Thế nhưng nó vẫn chưa muốn uống máu bây giờ, đưa tay vuốt một đường dày đến thắt lưng Thiên Bình rồi chính xác bật nút kéo hẳn quần xuống.
Tiểu Quân càng lúc càng ham muốn, dục vọng bên trong người đã dâng đến đỉnh điểm. Cậu lập tức cởi bỏ hết quần áo trên người rồi tiện tay xé luôn quần lót của chàng trai bên dưới.
Đôi mắt Quân càng đục ngầu hơn khi nơi mẫn cảm của con trai hiện ra trước mắt, nó không kềm chế được lập tức cúi đầu hôn kịch liệt lên nơi đó.
Nó hôn nó liếm một cách sạch sẽ không để sót bất cứ một nơi nào.
Sau khi đã hả hê với nơi đó, nó dạng chân Thiên Bình ra rồi dứt khoát đâm cái vật nam tính của nó vào nơi sâu nhất của Bình.
"À...ừmm"
Tiểu Quân không kềm chế được sự nóng bỏng chậc trội bật lên tiếng rên đầy thỏa mãn, với bản tính của sói Tiểu Quân lập tức dập vào cái huyệt đạo nhỏ nhắn một cách dồn dập và kịch liệt nhất.
"Hừm... đã quá"
Tiểu Quân khoái chí ra vào một cách nhanh và mạnh mẽ nhất. Gần ba mươi phút sau nó rút vật thể to lớn trút hết những tinh hoa lên khắp người chàng trai.
"Hừm"
Tiểu Quân đầy thỏa mãn cúi xuống, hai chiếc răng nanh nhọn hoắt lập tức cắn phập vào cổ chàng trai, dòng máu tươi mát liền tuông vào khoan miệng của nó, uống một lúc đến no say Tiểu Quân mới chịu buông ra.
Nó hả hê nằm xuống bên cạnh phì phò thở.
"Đã quá"

Tiến Minh và Tiến Dũng càng lúc càng trở nên mất kiểm soát, hai anh em liên tục hét lên với nhau trong xe. Tín hiệu của hai chàng trai nhỏ liên tục chập chờn và không thể xác định chính xác vị trí của hai cậu ở đâu cho nên Tiến Dũng cứ lao xe với tốc độ kinh hoàng khắp các con phố suốt gần một tiếng đồng hồ.
"ĐƯỢC RỒI, ANH XÁC ĐỊNH ĐƯỢC VỊ TRÍ CỦA HAI ĐỨA RỒI, NHANH LÊN"
Tiến Minh mừng rỡ hét lớn trong xe, một phút chưa tìm được hai đứa anh không thể nào yên lòng được.
"MẸ KIẾP.... DỪNG LẠI CHO TAO"
Bỗng dưng nơi hạ thể ập đến một cơn đau đớn, Tiến Dũng hoàn toàn đánh mất lý trí, một cảm giác sợ hãi làm anh gần như nổ tung.
"Có chuyện gì?"
"THẰNG CHÓ ĐÓ ĐANG LÀM HẠI LƯU KHIẾT"
Tiến Dũng hét lớn đầy sợ hãi.
" NHANH LÊN"

Sói Khát TìnhWhere stories live. Discover now