~Muốn xem hết tác phẩm hãy tải DREAME về... Bấm tìm kiếm Em là kẻ nợ Tình...! Và cho mình lượt theo dõi nhé~
●Tại Công Ty Tề Thị●Ở nơi cao nhất của Tề Thị. Không khí khá căng thẳng, ngột ngạt. Đã vậy còn không có 1 tiếng động, tất cả mọi người ở căn phòng này ngay cả tiếng thở cũng phải điều tiết lại vì họ sợ người ngồi ở giữa chiếc bàn này. Họ không muốn hôm nay là ngày giỗ của mình. Nhiệt độ ở đây, bởi vì một người đàn ông lãnh khốc - Tề Nghiêm mà giảm xuống tới mức âm độ khiến ai nấy đều phải rùng mình và tự nhủ : [ Mùa đông năm nay tới hơn sớm.]
Vậy mà người làm ra điều ấy lại chẳng mảy may quan tâm tới, nhân viên của mình đang dần dần khiếp đảm với bầu không khí âm trầm này.Giọng nói khàn khàn, đục đục nhưng lại khiến cho người khác phải khép nếp : " Trưởng Phòng.." Tề Nghiêm khẽ dừng lại, con ngươi phách hổ nhìn sang trái sang phải, quan sát mọi thứ một cách nghiêm túc, chậm rãi. Hắn có thể cảm nhận được những con người ở đây có bao nhiêu sợ hắn.
Tất nhiên, họ phải sợ rồi...Sẽ không một ai mà không sợ khi làm việc với người cực kì tàn nhẫn như hắn. Đối với hắn không có gì là quan trọng hơn bản thân và sự phát triển nơi này nên nếu có ai cản đường hắn chính là muốn bản thân có một vị trí dưới Diêm Vương. Hơn thế, làm việc dưới tay hắn chỉ là người tài năng xuất trúng và tất cả những kẻ yếu ớt đều phải bị loại trừ. Cũng giống như cuộc họp lần này, tất cả mọi người ở đây đều là các trưởng phòng ở các bộ phận quan trọng nhưng lại khiến Tề Thị - Nơi hắn gây dựng lên bị mất đi số tiền không nhỏ. Vậy thì hắn sẽ cho họ thấy thế nào là hậu quả của việc lén lút sau lưng hắn.
"Trưởng phòng Trương, ông đây ở bộ phận thiết kế và đấu thầu cho công ty. Giữ vị trí quan trọng cũng là nền móng ở đây ngày càng đi lên và phát triển. Cảm ơn ông suốt 20 năm qua đã góp phần vào xây dựng Tề Thị để nó đạt tới thành đạt bây giờ. Nhưng ông lại đi phá những gì ông đã làm cho Tề Thị. Đã là người của nơi này lại vì lợi ích cá nhân mà quay đầu phản bội. May mắn lần nay chỉ mất 2% nhưng không có nghĩa ông sẽ ở lại đây."
Hắn dứt lời nhìn người đàn ông già nua, đang run sợ bần bật, đứng chẳng vững nữa. Và điều hắn ghi nhớ nhất chính là đôi mắt đen ấy lại trợn ngược lên có vẻ khá ngạc nhiên. Chẳng khác gì chính hắn đã rước rắn vào nhà. Chết tiệt...!Người của Tề Nghiêm lôi ông ta ra ngoài , không có bất kì ai lên tiếng và họ chẳng dám tưởng tượng ra được điều tàn nhẫn nào đang đợi ông ta sau cách cửa đó.
Tề Nghiêm bỗng đứng dậy, hai bàn tay rắn chắn màu đan mạch trụ kên bàn, giọng nói không nhanh không chậm, thong thả nói :
"Các người nên nhớ đã ở dưới chân của Tề Nghiêm này tốt nhất đứng cố gắng trồi lên ngay cả ý định cũng không được. Nếu có.."
Hắn khẽ ngừng lại, liếc mắt nhìn một lượt, khẽ nhếch môi nhẹ chẳng rõ ở đó có ý gì :
".. đừng trách đôi chân này sẽ giẫm đập nát các người"Dứt lời hắn bước đi để lại tất cả cảm xúc khó diễn tả hết bằng lời của các Trưởng phòng. Nhưng ai nấy, đều biết sự phản bội luôn phải trả cái giá thật đắt.
________________________________________________________________________
"Cốc... cốc.."
"Cốc... cốc..."
"Cốc... cốc..." Âm thanh của tiếng gõ cửa đã vang lên vài lần.
BẠN ĐANG ĐỌC
Em là kẻ nợ Tình...!
SonstigesThể loại: Đam mỹ (❌Kì Thị biến❌) Nhân vật : Nhu nhược, dụ thụ× lãnh khốc công Nội dung sơ: Hiện đại,có ngược, có sủng... HE.. hay không thì xem mới biết.