Chương 3

4.2K 230 8
                                    

- "Chuyến bay từ Paris về Hàn Quốc vừa hạ cánh, quý hành khách vui lòng lấy hành lí của mình tại quầy ạ. Xin cảm ơn quý khách đã tin tưởng chúng tôi. Chúc quý khách có một ngày tốt lành!"

Tiếng nhân viên vang lên khắp sân bay, JungKook bước ra khỏi máy bay liền cảm thấy trời có chút se lạnh, thật nhanh, chưa gì đã vào mùa thu rồi. Bước ra ngoài lấy hành lí đầy đủ rồi bước sân bay, ngay lập tức thu hút được sự chú ý của rất nhiều người tại sân bây, chỉ là cậu không quan tâm đến những người đó thôi. Kéo theo chiếc vali của mình cậu rút điện thoại ra gọi cho ai đó.

- "Chào bang chủ ạ!" _đầu dây bên kia

- "Đem đến sân bay một chiếc xe moto đi. Cho tụi bây đúng 5 phút, sau 5 phút mà không có xe thì tự biết hậu quả của mình!"_nói xong liền cúp máy

Chưa đầy 5 phút sau liền có một chiếc xe hơi và một chiếc xe moto đậu trước mặt cậu, hài lòng nhìn chiếc xe trước mặt JungKook quăng hành lí của mình cho tên đàn em lái xe hơi đến mà leo lên xe moto chạy đi. Tên đàn em kia cũng biết điều mà mang hành lí của cậu về biệt thự.

Chiếc xe moto dừng lại ngay trước cổng trường BigHit, nhìn lên bảng hiệu của trường cậu cười một cái. Cái tên này, cậu là luôn ghi nhớ đi. Leo xuống khỏi xe moto mà bước vào trường cậu liền bắt gặp hình ảnh 6 người con trai đang ôm một người con gái vào lòng mà dỗ dành, người con gái kia thì khuôn mặt đầy nước mắt, phía dưới mặt đất thì có một nữ sinh ngã nhào ở đấy, người có không ít vết thương lớn nhỏ, còn có thêm một dấu tay trên khuôn mặt. Aigoo, khung cảnh này đúng thật là quen thuộc đi.

- "Lâu ngày không gặp thì ra vẫn là trò cũ cứ lấy ra dùng đi dùng lại hoài nhỉ!"_JungKook tiến đến đỡ nữ sinh kia dậy

- "Cậu là ai?"_một người con trai mái tóc đen, nổi bật lên nước da trắng

- "Mới có mấy năm không gặp thôi mà quên tôi nhanh đến vậy sao, Min thiếu?"_JungKook nhếch môi

- "Jeon JungKook!"_YoonGi nheo mắt nhìn JungKook bàn tay nắm lấy cổ tay của người đằng sau như đang bảo vệ

- "Tôi đây chưa có hứng đụng đến cô ta đâu. Đừng có mà động thủ lúc này đấy, Min-Kim-Jung-Park thiếu à"_JungKook nói rồi kéo nữ sinh kia đi

- "Chết tiệt! Nó còn dám quay về đây nữa sao?"_HoSeok nghiến răng nói

- "Kệ đi! HaeWon à, em đừng có sợ, tụi anh sẽ bảo vệ em, cậu ta sẽ không thể động đến một cọng tóc của em đâu"_YoonGi quay sang ôm HaeWon vào lòng mà ôn nhu nói

- "Em... em cảm thấy sợ quá..."_HaeWon giọng nghẹn ngào như muốn khóc nhưng trong lòng lại đang thầm rủa JungKook

- "Em đừng lo, còn có bọn anh ở đây bảo vệ em mà"_JiMin nhẹ nhàng vuốt mái tóc của HaeWon mà nói

- "Vâng, em yêu các anh nhất!"_HaeWon vui vẻ ôm lấy YoonGi chặt hơn

Các anh cũng theo đó mà mỉm cười hạnh phúc, họ hứa sẽ bảo vệ cô gái này đến hết cả cuộc đời mình, nhưng có lẽ điều đó sẽ chẳng bao giờ thực hiện được, họ nào biết được sau này chính tay họ sẽ giết chết cô ta cơ chứ.

~•~
JungKook cứ kéo nữ sinh kia đi mà không ngừng, bước chân đi rất nhanh khiến cho nữ sinh kia đôi khi xém té nhưng đều được JungKook kịp thời đỡ lấy rồi lại kéo đi tiếp. Không lâu sau, cô nữ sinh đó đã an ổn ngồi trên giường trong phòng y tế, vì trong phòng y tế lúc đó không có giáo viên nên JungKook tự tay băng bó vết thương ở đầu gối đó bị té khi nãy của cô nữ sinh lại.

«AllKook - Hoàn || Từ giờ kẻ phản diện này sẽ là nhân vật chính!»Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ