Đôi mắt (P2)

7 0 0
                                        

"Cạch"

Bước chân vào trong căn phòng. Đôi mâu lam ngơ ngác nhìn mọi thứ trong căn phòng.

-Đây là....phòng....phẫu thuật?

-Em đúng là thông minh Jiminie. Đúng vậy, nơi này chính là 1 căn phòng phẫu thuật.

-Nhưng....tại sao....

-Mà Jiminie!!! Em có thể quay lại được không?

Nghe người đằng sau nói vậy. Cậu có chút hơi chần chừ 1 lúc. Đừng hỏi sao Jimin cậu phản ứng như vậy. Chỉ là Jimin cậu thấy Jung HoSeok có gì đó không đúng từ nãy. Và điều đó mang cho cậu cảm giác ớn lạnh.

Và còn 1 điều đặc biệt, tất cả điều trên đều tập trung vào 1 thứ.....

Mắt....

Đang chần chừ 1 hồi bỗng cảm nhận sự lạnh lẽo chạm lên mắt. Chưa kịp phản ứng thì....

-Jimin ah....em biết không? Em có 1 đôi mắt rất đẹp....giống như mẹ huynh vậy....

Giật mình, cảm nhận hơi thở ấm nóng phả vào gáy nhưng không hiểu sao lại cảm thấy ớn lạnh đến kỳ lạ.

Nhanh hất hai bàn tay kia ra, vội xoay người lùi lại. Đôi mâu lam xinh đẹp ánh lên sự kinh hãi.

Dường như không để ý đến biểu hiện của người nhỏ hơn. Vẫn nụ cười thường trực trên môi. Đôi chân bước đến. Khẽ đưa 2 bàn tay lên, chạm lấy 2 gò má bông mịn kia.

Khẽ cúi người thấp xuống. Cho đến khi môi kề bên tai đối phương. Nhẹ cất tiếng.

-Nhưng Jimin....em biết không? Trông chúng bây giờ trông thật sợ hãi và đầy sự ám ảnh. Nó đang dần trở lên mờ đục....và nó làm huynh cảm thấy rất rất buồn.

Rồi từ từ thẳng người lại. Khẽ mỉm cười nhìn người nhỏ hơn. Tiếp tục cất chất giọng trầm khàn của mình.

-Jiminie, huynh muốn nhìn thấy "nó" lần nữa....đôi mắt xinh đẹp đó. Liệu huynh có thể đánh thức "nó" khỏi cơn ác mộng....để "nó" lấy lại vẻ đẹp thầm lặng đó?! Cũng giống như "nó" đang phản chiếu ánh trăng xanh kia?!!

Vẫn là nụ cười đó. Vẫn là giọng nói trầm ấm đó. Nhưng sao....thật đáng sợ....thật ám ảnh....nó khiến Jimin cảm thấy....sợ hãi....

-Bác sĩ....

-À, huynh quên mất....huynh có 1 vài thứ quan trọng ở nơi đây. Liệu Jiminie, em có thể tìm kiếm giúp huynh được không?

-Tìm....đồ?

-Đúng vậy, tìm đồ. Huynh sẽ tìm ở xung quanh đây. Còn em tìm giúp huynh ở trong đó được chứ?_Nói rồi tay chỉ về hướng nơi phía trước.

Jimin nương theo tay đối phương mà hướng mắt nhìn. Giờ Jimin mới nhận ra còn 1 cánh cửa nữa và nó kéo tít tận 1 đoạn dài kia.

Chần chừ 1 lúc cậu mới khẽ gật đầu. Nhưng như nhớ ra gì đó mà lên tiếng.

-Nhưng huynh là muốn tìm thứ gì?

-Ah, có vẻ như em không nhớ nhỉ? Nhưng không sao, huynh sẽ cho em gợi ý. Mắt huynh tựa như alexandrite.

Nói rồi từ từ thẳng người lại. Cũng rời tay khỏi người đối phương. Nhẹ mỉm cười nói.

|CHUYỂN VER| |BTS-VMIN| THIÊN THẦN HAY VẬT HIẾN TẾNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ