Tôi không nhớ tôi là ai và mọi người xung quanh tôi nữa, lúc tỉnh dậy là đã ở trong bệnh viện rồi.
*3 TIẾNG TRƯỚC*
-chị ngồi đây đã hai tiếng rồi đó.
-ùm, vậy sao, chúng ta về thôi, dù sao cũng tối rồi.
Sao khi hai người đó dọn đồ chuẩn bị đi thì cô chợt tỉnh dậy.
-hai người....là ai vậy.
Thanh Hằng Đăng quay mặt lại chạy một mạch đến chiếc giường nơi cô đang nằm.
-em tỉnh rồi à, vậy chị làm giấy tờ xuất viện rồi chúng ta về nhà luôn nha.
*RỒI, HIỂU CHƯA*
Đó là những gì tôi nhớ. Tôi không biết chị ta là ai và em trai trai chị ta nữa.
-ấy chà, thì ra em ngồi ở đây. Vào phòng đi, ở đây lạnh lắm.
-tôi là người Nhật sao?
-đúng(^v^)
-vậy sao tôi lại có mặt ở đây.
-chuyện dài lắm, sáng mai hả kể, giờ đi ngủ trước đi.
-vâng.
*SÁNG HÔM SAU*
-tiếng chim kêu nghe thật êm tai, sáng hôm nay trời quang mây tạnh, rất thích hợp để làm thơ.
-chị Thanh Hằng à.
-gì.
Cậu trai đứng sau lưng cô lên tiếng.
-chị tuyết muốn về nước kìa.
-vậy sao, để chị nói chuyện với tuyết nhi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Cẩu tuyết] [Onmyoji] Chúng ta là bạn.
FanficLâu rùi bà mới ra chuyện. Cũng giống bao câu truyện khác truyện này nói về một cô bạn nữ tốt nghiệp đại học, ra nước khác để định cưng về sẽ ko về. Cô có một cậu bạn thuở nhỏ tên Đại Thiên Cẩu rất yêu thương tuyết nhưng cô ko biết, cô chỉ bt đại khá...