Chương 5

226 10 3
                                    

-" Tiền lẻ thì không có.. Nhưng nhặt được mấy trái táo.. Có cô bé cầm túi táo ngã nhào trước mặt chị.. :) Cô bé nói với chị là em ấy muốn làm người mẫu.. Lại còn nói mẹ là siêu mẫu nữa!"- cô kể.

Ôm bụng cười nắc nẻ, Vicky hỏi: " Hahaha!!! Thật không vậy??? Thế cô bé đó có xinh không???"

Cô chống nạnh,liếc xéo em gái: "Chỉ là một cô nhóc suy dinh dưỡng. Bộ buồn cười lắm sao?"

-"Hì Hì! Nghe hấp dẫn đấy!  Nếu lúc ấy cô bé biết chị là đạo diễn thời trang nổi tiếng nhất New York,không biết có quỳ xuống xin chị huấn luyện không nhỉ?"- Vicky cười nói.

-"Cô ta biết mới lạ". - cô buông một câu thẳng thừng.

- "Cũng phải thôi.. Có bao giờ chị chấp nhận để báo chí phỏng vấn đâu. Thật chẳng hiểu nổi chị!"- cô nàng dựa vào gối.

-"Bị mọi người soi mói rất phiền phức! Tôi không như cô thích tận hưởng ánh mắt của mọi người."- cất máy sấy vào ngăn tủ ,cô quay sang nói.
-"Đó là số phận của em. Biết làm sao được chị nhỉ? "- Vicky cười khì.

-"Nếu đã như vậy.. Để duy trì vẻ đẹp 'vạn người mê' của mình, cô nên về ngủ sớm đi!"- cô nhẹ giọng.

-"Làm gì mà cứ đuổi em hoài vậy? Để em ngồi lại đây một chút chết hả?", vẻ mặt cô nàng hơi buồn.

Violet tiến lại gần, xoa lên mái tóc em mình,rồi nhéo má cô nàng một cái :
"Xin em...Làm ơn xem trọng nghề nghiệp chút đi... Sáng sớm mai không phải có buổi chụp ảnh sao? Duy trì trạng thái bản thân cho tốt.. Hiểu chưa?"
-"Được rồi! Khổ quá!"- mỉm cười nhẹ, Vicky chuẩn bị bước ra khỏi phòng. Xoay đầu lại, cô buông ra một câu: "Nếu ngủ gặp ác mộng, nhớ gọi cho em!"

 Xoay đầu lại, cô buông ra một câu: "Nếu ngủ gặp ác mộng, nhớ gọi cho em!"

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

-----------------------------------------------------------

Ngày hôm sau...
Tại một trường cấp 3 trong thành phố.

-"Hiểu Cầu! Trán cậu sao thế???Hôm qua gặp sự cố gì sao?"- nàng hỏi; khi thấy tiểu Cầu đứng dưới gốc cây bàng
,trên trán dán một cái băng cá nhân to tướng..

-"Một số người trong đám fan của Vicky vì quá phấn khích nên quơ túi xách trúng ngay đầu tớ . Lúc đó tớ cũng không để ý, chỉ lo giơ máy ảnh lên chụp Vicky.. Kết quả bị u đầu, hoa cả mắt.. Vừa kịp định thần lại thì Vicky đã lên xe đi mất."- tiểu Cầu xoa xoa cái trán đau kể khổ.

-"Ra thế! Cũng tiếc thật nhỉ?"- nàng thấy lo cho cô bạn thân của mình.

-"Thật đáng ghét! Làm tớ không chụp được tấm ảnh nào hết!"- Cầu Cầu nắm chặt tay,thái độ hơi buồn bực.

Duy Nhất [BHTT -HĐ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ