#[22]

511 40 16
                                    

Con hẻm kia có một người đàn ông theo dõi từng bước đi của Hoseok, nhân cơ hội cậu buông lỏng chú ý mà túm lấy, kéo cậu vào trong con hẻm vắng kia. Giằng co trong vô vọng là việc cậu đang làm, cố gắng hết sức để thoát khỏi sự động chạm, những cái hôn kinh tởm của người đàn ông trung niên kia.

"Thả tôi ra!!! Đồ biến thái! Có ai không?!!!... Á!!!"Hoseok hét thất thanh khi bị áp sát vào tường.

Hơi thở nặng nề nhuốm mùi Alpha làm cậu đau đến mức tuyến lệ tuôn trào. Hoseok vùng vẫy, dùng lực để tự trốn thoát. Những cái hôn đầy mùi tình dục, chiếc cằm lúm nhúm râu của người đàn ông kia cọ cọ lên mặt cậu gây đau rát. Tức giận co chân lên gối, người đàn ông khụy vì đau thì cũng là lúc Seokie sắp trốn được.

Rất rất tiếc, tác giả của bộ truyện là mẹ kế nha~

Làm gì có chuyện may mắn như thế~~

Hoseok bị túm chân và vấp té xuống đất, bụng đập mạnh xuống nền đất, có gì đó vỡ mất rồi...

Người đàn ông hoảng loạn đứng lên, bỏ chạy khi thấy giữa hay chân có đang có máu và nước chảy ra ồ ạt. Hoseok cố gắng gượng dậy tìm điện thoại gọi cấp cứu.

"Ò... Í... E... Ò... E..." con hẻm này làm mất sóng hoàn toàn...

Hoseok chửi thầm một tiếng, cố gắng chống người đứng lên, tựa vào tường, vừa ôm bụng vừa nức nở mà khó khăn tiến khỏi con hẻm. Mất sức lực mà gục trên nền đất là lúc điện thoại kết nối sóng thành công.

"Alo? Seokie? Em đang ở đâu thế?! Seokie! Hoseok?! Alo?!" Jungkook cau chặt mày nhìn điện thoại kết nối nhưng không có người đáp.

Một tiếng sau, có tiếng điện thoại gọi tới, giọng một người xa lạ vang lên.

"Alo? Tôi thấy người nhà cậu nằm gục trước hẻm, hình như thai bị gì rồi. Tôi vừa đưa cậu ta đến bệnh viện St Mary Mary Seoul ở Gangnam..."

Siết chặt điện thoại, Jungkook túm Namjoon đang pha chế ở quầy bar lôi đi, ngoắc taxi và đi thẳng đến bệnh viện.

Jungkook vẻ mặt ngưng trọng nói. "Xảy ra chuyện nữa rồi!"

"Chuyện gì vậy hyung? Kể em nghe xem?"  Namjoon nghĩ tới mình đã quên chuyện quan trọng gì đó, hình như là nhờ Seongwoo bói một quẻ thì phải?... Tốt nhất là nên im lặng và quên luôn cho lành, haha...

Namjoon khẽ vuốt mồ hôi trên trán mình.

"Hoseok gặp chuyện không may." Nghe lời nói của Jungkook, Namjoon mặt kinh ngạc.

Nữa sao?! Linh cảm của bản thân không phải lúc nào cũng là về đứa nhỏ nhà mình chứ?!

_Bệnh viện_

Hỏi y tá số phòng, hai người chóng lên đến nơi.

Chàng trai nọ đưa điện thoại của Seokie lại cho Jungkook, chỉ về phía phòng phẫu thuật.

"Bác sĩ nói va chạm mặt đất mạnh nên cái thai bị nguy hiểm. Tôi chỉ đi ngang qua và thấy thôi, tôi nghĩ là mình nên đi rồi, tôi còn một cuộc họp ở công ty nữa. Còn đây, là thẻ của tôi, có số điện thoại, cần lời khai thì cứ gọi." Đưa tấm thẻ giấy cho Namjoon, chàng trai cười chào và nhanh chóng rời đi.

[Chuyển ver/Edit][ABO윤석] Này Anh! Chịu Trách Nhiệm Đi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ