#1

5.8K 229 14
                                    

Ngày con bé chào đời, cũng là ngày mà tôi không thể quên được. Lần đầu tiên nhìn thấy thiên thân bé nhỏ ở trong cơ thể mình suốt chín tháng mười ngày nay đã có thể ngìn thấy ánh nắng mặt trời thật sự rất hạnh phúc.

Con bé chào đời với một hình hài nhỏ bé bụ bẫm, tiếng khóc của con tôi có thể nghe rất rõ, từng tiếng thở nhỏ xíu của con khiến người làm mẹ như tôi không tài nào kiềm được nước mắt.

Cuối cùng con cũng chào đời rồi. Con yêu của mẹ.

"Con tỉnh rồi à ? Mẹ có mua ít cháo cho con ăn lấy sức. Sinh em bé cần phải giữ dinh dưỡng để có sữa cho con nữa."

"Con ngủ bao lâu rồi hả mẹ ?"

"Cũng không lâu, sau khi con bé ra đời thì con cũng thiếp đi. Chắc cũng cỡ mấy tiếng rồi"

Nhìn thấy mẹ tôi rất vui khi được bế trên tay thiên thần bé nhỏ ấy. Một cô con gái đáng yêu. Mẹ nâng niu nó như một mầm non dễ vỡ. Mẹ thương cháu của mẹ còn hơn cả con gái đang khó khăn di chuyển do mới phải sinh con cơ đấy. Quả thật khi làm mẹ rồi thì mới hiểu ra rằng mẹ mình đã hy sinh cho mình rất nhiều. Cả tuổi xuân mẹ cũng dành cho đứa con của mình, nói gì là đến con đầu lòng cơ chứ.

"Con định đặt con bé tên gì ?"

"Cứ đặt như bố nó đã định đi mẹ. Anh ấy muốn thế mà"

"Con chắc không ?"

Thật ra tôi và chồng đến với nhau do sự ép duyên của gia đình. Chồng tôi là con một người bạn thân của bố tôi. Nhưng do gia đình không may nên bố mẹ anh ấy mất sớm, chỉ còn lại mỗi mình anh. Nên bố tôi cũng rất thương anh mà chấp nhận anh về làm rễ.

Nói yêu thì không hẳn. Tôi thật sự không có cảm xúc với đàn ông cho lắm. Nhưng vì lỡ một đêm say mà phải mang trong người thêm một sinh linh nữa, thứ đó ràng buộc tôi cả thanh xuân đang dần tươi đẹp. Chồng và tôi đề đơn ly hôn sau khi cưới không lâu vì anh ấy ngoại tình và cũng không muốn bị ràng buộc bởi hôn nhân, khi đó đứa bé trong bụng tôi chỉ bừa bước sang tháng thứ ba.

Một mình làm mẹ đơn thân khó thật nhưng ít ra tôi không phải sống giả dối với bản thân mình rằng tôi thật sự cho phép ai đó bước vào cuộc đời mình mà mình không hề yêu họ. Căn bản là tôi không hề yêu anh ấy. Chỉ là tội cho con tôi không có cha mà thôi.

Cả cuộc đời còn lại tôi cũng chỉ cần có con bé là đủ.

***

"Joohyun à, hôm nay em có đi làm không ?"

"Dạ có chị, em đang trên đường đến đây chị"

"À oke, nếu chưa khoẻ hẳn thì không cần đến. Sức khoẻ vẫn quan trọng hơn"

"Em khỏi bệnh rồi chị. Không sao đâu mà"

Bae Joohyun là nhân viên của một shop hoa nổi tiếng ở Seoul. Với đôi tay khéo léo và mắt thẩm mĩ tương đối tốt nên chị ấy được đảm nhiệm rất nhiều vai trò ở shop hoa, vừa là người dạy cắm hoa vừa phải tự tay cắm hoa cho khách V.I.P yêu cầu. Joohyun có một khuôn mặt rất ưa nhìn nói thẳng ra là chị ấy rất xinh đẹp, vậy nên thường được chị chủ giao cho công việc là cùng đi giao hoa cho những tập đoàn lớn hoặc cửa hiệu nổi tiếng để lấy thêm thiện cảm cho shop. Công việc của chị ấy khá bận rộn nhưng bù lại thì số tiền kiếm được cũng kha khá, đủ lo cho gia đình của chị.

[shortfic] • We are... ~ {Seulrene - Red Vlevet} Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ