Mở đầu.

32 4 0
                                    

      "Tại một khu rừng tối"

-Bắt lấy cô ta, không để cô ta thoát!

   Giữa đêm tối mưa rào, một cô gái đang bị rượt đuổi quanh khu rừng. Cô nấp sau bụi cây, thở gấp vì chạy quá nhiều. 

-Cô ta đâu rồi? Nếu không bắt được thì ông chủ sẽ giết đấy!-Một tên trong số chúng nói.

   Cô gái ngồi xuống, nhặt một viên đá cuội lên rồi ném ra phía chúng để tạo tiếng động.

-Tao nghe thấy rồi, cô ta ở đằng kia, đi thôi!- Một tên nói.

   Tất cả bọn chúng đều chạy theo hướng mà cô ném viên đá.

-Cắt đuôi được bọn chúng rồi....phù....-Cô vừa nói thầm vừa thở phào nhẹ nhõm.

   Cô đứng dậy, đi về phía bìa rừng để trở về nhà. Đi được một lúc, cô thấy mình giẫm phải một thứ gì đó, một thứ mềm và mỏng. Cô cúi người xuống xem thứ đó là gì. Đó là một mảnh vải trắng.

   Có một thứ đang cựa quậy giữa mảnh vải trắng. Liệu không phải thứ gì kì lạ đấy chứ? Cô tự nhủ. Cô lật mảnh vải ra, có một đứa bé ở trong đó. Đứa bé đang say ngủ mở mắt ra nhìn cô. Đôi mắt xanh dương của nó vừa trong như bầu trời vừa sâu thẳm như đáy biển rộng lớn cứ như một câu truyện xanh dương vậy.

-Xin lỗi, rất tội nghiệp nhưng ta không nhận nuôi nhóc được. Nếu sau này có gặp lại, ta nhất định sẽ giúp nhóc.- Cô khẽ nói.

   Cô quấn mảnh vải lại, đặt nó vào trong một cái hang nhỏ gần đó rồi lặng lẽ rời đi trong cơn mưa dần tạnh.

----------------5 năm sau----------------------------------------

   Trong góc của một ngôi làng nhỏ tại vương quốc Koizumi có một cô bé luôn ngồi lui thủi buồn bã. Cô bé không có nhà, không có gì cả. Giữa mùa đông giá rét, tuyết rơi dày trên mặt đất đôi mắt tuyệt vọng vì đói và rét ngước lên tự hỏi tại sao mình lại như thế này.

    Trên con đường đầy tuyết có một người phụ nữ mặc áo choàng đen, bên hông có một thanh kiếm đen đi qua chỗ cô bé. Người phụ nữ đó chợt dừng lại trước chỗ cô bé đáng thương. Cô bé đứng dậy, bước đến chỗ người bán hàng phía trước.

-Sao thế, muốn mua gì à?-Người bán hàng nói.

   Cô bé không nói gì đưa tay ra phía trước đóng băng người bán hàng rồi cướp một quả táo và chạy đi. Người phụ nữ kia bất ngờ trước khả năng sử dụng phép thuật của cô bé, làm sao một cô bé có thế sử dụng một phép thuật như thế? Cô bé còn rất nhỏ mà?

   Sau khi suy nghĩ một hồi, cô đã quyết định đi theo cô bé đó.

   Cô bé dừng lại ở một ngôi nhà bỏ hoang trong rừng. Ăn quả táo với một vẻ vội vàng.

-Em đói lắm nhỉ?- Một giọng nói xuất phát từ trong không gian.

   Người phụ nữ đó....à không, một cô gái thì đúng hơn. Giương mặt trẻ tuổi xinh đẹp của cô gái kia làm cho cô bé có đôi phần bất ngờ. Cô bé giật mình nhận ra, vội vã lùi lại phía sau cho đến khi chạm vào bức tường của ngôi nhà sập xệ.

Vương quốc trên trời Koizumi.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ