9

1.8K 194 28
                                    

Sau lần đó. Bạn cứ nghĩ về nó mãi. Không phải tương tư đâu nhỉ, mà là ngại. Về đến nhà mặt bạn vẫn còn đỏ lựng, nghĩ lại thôi mà đầu bốc khói lên luôn.

Anh theo sau bạn vào nhà. Hình như ảo giác đã khiến Hoseok thấy bạn mọc tai và đuôi thỏ lên rồi. Hồng thố* đang ngại ngùng?

- Con thỏ.

- G-Gì cơ?

Bạn quay sang nhìn Hoseok, vẻ mặt của tên em trai đang nở nụ cười đểu nhìn muốn nhảy lên đấm cho xịt máu ghê.

- Chị giống con thỏ ghê~

Hoseok bá vai kéo bạn vào trong. Mấy người hầu quản gia thấy vị nam nhân này đối xử với bạn có tí thô bạo. Mặt bạn thì đỏ lựng lên, cứ nghĩ là do không khoẻ?

- Cậu chủ, tôi thấy sắc mặt của cô chủ có chút không khoẻ. Có cần tôi gọi bác sĩ kiểm tra không ạ?

Nghe đến đây, bạn tự khắc nhớ lại vụ cài cúc áo, còn nụ cười hỗn đản. Liền đỏ mặt thêm vạn phần, đầu xì khói như núi lửa. Mới nhìn quản gia hươ tay múa chân.

- C-C-Cháu hổng sao hết á! Thật luôn, thề với tất cả quyển sách đam mỹ là cháu hong sao!

Rốt cuộc bạn cũng chả biết mình xàm gì nữa. Thề với truyện tranh..

Hoseok thấy bạn như vậy. Anh cúi mặt, vén tóc mái bạn lên và chạm trán vào đó.

- Hừm, đâu có bệnh?

- Ơ--!!

Rõ là tên này biết chuyện gì xảy ra! Còn dám làm điệu bộ vô tội. Nhưng vì vậy mà bạn càng rối hơn. Tim đập thình thịch, y như rằng muốn vỡ luôn cả mạch tim.

- Mấy người đang làm gì mà ồn vậy?

Jimin từ vườn bước vào. Mặt vẫn giữ nét cười tươi vui vẻ. Thấy được cứu tinh, bạn thoát khỏi Hoseok và chạy sang núp sau lưng Jimin.

- Gì vậy trời?

- Hong có gì hết!

Bạn bấu lấy áo y, giọng nói to nhưng run rẩy. Tim đến giờ vẫn đập nhanh lắm.

- Anh ăn hiếp T/b à?

- Ai rảnh?

Hoseok mặt lạnh nhìn Jimin, tỏ ra bản thân chả biết gì. Nhưng mà nói thật nhìn lúc bạn chạy đi, cứ như con thỏ ấy?

Nghĩ đến cậu cười phì.

- Em cười cái quái gì thế..

Bạn lấp ló mặt ra nhìn.

- Không có gì. Mau lên lầu đi.

Bạn cứ bám sau Jimin mà không chịu đi. Y thở dài, định hướng người đi thẳng vào bếp rót ly nước thì bạn kéo ngược lại. Jimin như tấm khiên captain giúp bạn tránh khỏi con mắt của Hoseok. Kiểu như sợ nhìn vào sẽ hoá đá rồi chết ấy. Bộ nghĩ cậu em mình là mặt nạ vô tình à?

Chắn đến chỗ cầu thang, bạn thả Jimin ra rồi chạy lên lầu nhanh thật nhanh.

- Quản gia, ông chuẩn bị bánh ngọt cho cô ấy hộ cháu.

Quản gia gật đầu chào cung kính rồi lui về sau. Hoseok mới thả người xuống sofa. Jimin đứng trước mặt cậu, y cười.

Chị Gái | j.hsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ