1.
Sáng sớm, Lam Vong Cơ theo thói quen thường ngày mở cửa sẵn sàng đi đến công viên lân cận để chạy bộ buổi sáng.
Lại thấy trước cửa đặt 1 chiếc giỏ trúc thật lớn, trong giỏ phủ 1 mảnh vải caro màu hồng phấn mềm mại, trên quai giỏ còn quấn 1 vòng dải ruy băng màu đỏ, thoạt nhìn ai cũng nghĩ rằng có người lặng lẽ gửi quà tới.
Nhưng cũng là khăn vải màu hồng lại bọc một đứa trẻ nằm ở trong đó. Đứa bé ngủ rất say, chỉ để lộ ra cái đầu nho nhỏ từ trong miếng vải bọc.
2.
Lam Vong Cơ nhìn quanh và không thấy bóng của người nào khác.
Y nhấc rổ lên ôm vào trong ngực, ngắm nghía nhìn kỹ khuôn mặt đứa trẻ: Hai cái má xinh xinh, mái tóc tơ mềm mại ở trên đầu, chiếc mũi nhỏ gọn tinh xảo, khuôn mặt vô cùng đáng yêu.
Ở bên cạnh lớp vải quấn hé ra 1 chiếc thẻ nhỏ, Lam Vong Cơ vừa rút ra nhìn, trên thẻ là dòng chữ viết tay đẹp đẽ tinh tế, chỉ có hai chữ Ngụy Anh.
3.
Lam Vong Cơ trầm tư trong chốc lát, quyết định đầu tiên gửi con cái họ đến đồn cảnh sát.
Kết quả đứa bé kia như là biết ý nghĩ của y vậy, bất ngờ mở mắt ra, nhìn Lam Vong Cơ chớp mắt mấy cái. Lam Vong Cơ đột nhiên như bị cái gì đó đánh vào ngực, bất chợt hô hấp đều như ngưng trệ trong khoảnh khắc, một cảm giác hoài niệm quen thuộc dần dần lan tràn tới tứ chi bách hài.
Lam Vong Cơ không tự chủ được vươn ngón tay ra khẽ chọc lên gò má trắng nõn của đứa bé.
Đứa bé cười khanh khách, liền sau đó ngậm lấy đầu ngón tay Lam Vong Cơ, rồi cứ thế mút chùn chụt ngon lành, khiến cho đầu ngón tay Lam Vong Cơ dính đầy nước dãi.
4.
Đang làm việc trong một công ty lớn Lam Hi Thần bất ngờ nhận được điện thoại của em trai mình.
"Em muốn nuôi một đứa bé." Lam Hi Thần nghe thấy giọng nói trong trẻo lạnh lùng quen thuộc vang lên trong máy, nghe xong thì tay run lên rơi cả điện thoại xuống đất.
Nghe sau một hồi Lam Hi Thần đã hiểu em trai mình đang đề cập đến chuyện chăm sóc trẻ em và cần một vài gợi ý, vậy nên anh quyết định ngày hôm nay sau khi tan việc kiểu gì cũng phải đi đến gặp em trai một chuyến, chắc chắn luôn.
5.
Lam Vong Cơ nhìn ngón tay trong miệng Ngụy Anh, nghĩ đến những lời anh trai nói, cho biết: "Em bé đại khái là đói bụng, muốn uống sữa."
Lam Vong Cơ ngay lập tức đứng dậy, sẵn sàng đi ra ngoài để mua ít đồ dùng cho bé. Sau khi cẩn thận rút ngón tay ra, y ngâm nga lầm bầm nói mấy câu đặt lại Ngụy Anh vào trong giỏ.
"Anh sẽ quay lại ngay lập tức, nhóc chờ anh ở đây nhé!"
Cũng không quản trẻ con không hiểu được tiếng người. Nhưng đứa trẻ này thực sự gây ấn tượng tốt, không khóc đến nay, khiến cho người ta không phải quá lo lắng.
6.
Lam Vong Cơ xen lẫn giữa những bà mẹ trẻ vẫn còn cho con bú tìm lấy mấy cuốn sách, không để ý tới những ánh nhìn kỳ dị xung quanh, thậm chí còn hỏi mấy bà mẹ trẻ ở đó quyển sách nào viết hay nhất, hữu dụng nhất.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hài tử ngày đó dùng giỏ trúc đưa tới [Đồng nhân MĐTS]
FanfictionAuthor: Diệp Rate: M, hiện đại, dưỡng thành, tuổi kém lớn Raw & QT: rukikuchiai Trans and Edit: Diệp Hạ Châu Đây là bộ đồng nhân Vong Tiện khác mà rukikuchiai gửi raw cho mình, nếu edit trực tiếp từ QT phải nói nhọc vô cùng nhất là với người mới bắt...