Thực xin lỗi

273 44 3
                                    

" Bác sĩ. " YunSeong gọi bác sĩ đến trong sợ hãi.

" Sao vậy? " Bác sĩ bước vào phòng bệnh.

" Cậu ấy tỉnh rồi, mau kiểm tra. "

Sau khi MinHee được đưa đi kiểm tra đầu óc của YunSeong liền trở nên choáng váng. Không ngờ câu nói ngày hôm qua của MinHee lại trở thành sự thật. Cậu thực sự muốn quên anh sao?

Nhưng anh thì không muốn. Anh còn chưa xin lỗi, cũng chưa cầu xin sự tha thứ của cậu vậy mà bây giờ cậu còn không biết anh là ai thì phải làm sao đây?

" Anh YunSeong mời theo tôi. " Sau khi có kết quả kiểm tra cho MinHee xong bác sĩ giọng khẩn trương gọi YunSeong.

" Có chuyện gì sao? "

" Như anh đã thấy cậu ấy hiện là bị mất trí nhớ tạm thời. "

" Vậy sau này có thể nhớ lại không? "

" Tất nhiên có vì nó chỉ tạm thời nhưng cũng có trường hợp không. Những trường hợp không thể nhớ lại thường là những người thực sự muốn ruồng bỏ quá khứ hoặc có quá khứ quá khủng khiếp. "

Sau khi nghe bác sĩ nói, YunSeong liền suy ngẫm. MinHee dù có nhớ lại thì cũng chỉ toàn đau đớn. Nên có vẻ như không nhớ lại sẽ tốt hơn.

Trở vào phòng MinHee, YunSeong muốn kiểm tra một lần nữa.

" MinHee, nhớ anh không? "

" Có "

Gì chứ, nhanh vậy đã nhớ lại rồi sao? Anh còn mong MinHee không bao giờ nhớ lại để anh còn có thể một lần nữa trở thành bạn trai của cậu.

" Anh chính là người lúc nãy mà tôi nói không nhớ. "

" Đúng rồi đó. " YunSeong liền thở phào nhẹ nhõm. MinHee vẫn chưa hồi phục trí nhớ.

MinHee kỳ thực nghe giọng người này trong lòng liền nảy ra đấu tranh. Giọng nói trầm đó nghe rất quen thuộc không những thế còn có gì đó rất yêu thương nhưng lại chưa từng xuất hiện trong kí ức của cậu.

" Anh chính là chồng chưa cưới của em. Chúng ta từng yêu nhau đó em có nhớ không? " Hóa ra là vậy, thảo nào mà cậu cứ thấy người này rất thân thuộc.

" Xin lỗi vì không nhớ được anh. "

" Không sao. Vì tai nạn có thể em không nhớ chuyện xảy ra giữa hai chúng ta nhưng chỉ cần anh nhớ là đủ. " Nói xong YunSeong xúc động đem thân thể nhỏ bé trước mặt ôm vào lòng.

Không hiểu sao lúc này YunSeong cảm thấy vô cùng tội lỗi. Cậu ấy sẽ chỉ sống thêm nửa tháng nữa thôi. Cảm giác muốn bảo vệ thiên hạ trong lòng anh tăng lên gấp bội.

Cũng chẳng bao lâu sau MinHee được xuất viện. Cậu lại cùng YunSeong trở về căn nhà trước kia. Khác với lần trước MinHee đã được ở chung phòng với YunSeong. Còn căn phòng của cậu vẫn cứ đóng cửa cùng quyển nhật kí được giấu trong đó như chưa từng xuất hiện trong kí ức của MinHee.

Cậu đã nhiều lần đi qua căn phòng đó, trong đầu cậu liền sinh ra cảm giác kì quái có chút tò mò, có chút sợ hãi. Rốt cuộc trong căn phòng đó có chứa thứ gì khiến MinHee tò mò đến như vậy. Nhưng vì nó không phải của mình nên cậu cũng không bận tâm nữa. MinHee bước xuống nhà đầu có chút đau.

| hys x kmh | MaybeNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ